Nhìn Đường Liên bị một đạo lại một đạo ám khí đâm trúng, lại bị Đường lão thái gia xuất chưởng đánh đến mức nôn liên tiếp mấy ngụm máu nhưng vẫn cố chống đỡ đứng dậy, Lôi Vô Kiệt cùng Tư Không Thiên Lạc ở phía sau đã không khống chế được nước mắt.
Diệp Nhược Y cả người không còn chút sức lực nào, nhưng lúc này lại vẫn cố hướng về phía Tiêu Sắt, giọng nói yếu ớt: “Tiêu Sắt, huynh mau đi đi! Bọn ta đều có thể chết, nhưng huynh thì không.”
Lúc này, Đường lão thái gia lần đầu tiên chủ động công kích, hai tay ngưng tụ chưởng lực đánh tới.
Thế nhưng, trước mặt bọn họ đột nhiên xuất hiện một cây côn dài, một kích ngăn cản chưởng lực, đồng thời đem Đường lão thái gia thối lui liền ba bước.
Người trước mắt cầm một cây trường côn, trên trường côn vẽ đầy dấu ấn phù kỳ quái.
Đường lão thái gia kinh ngạc hô: “Vô Cực côn?”
Rốt cuộc Tiêu Sắt cũng rút thanh trường côn bên hông, thanh trường côn đó rất dài, đầu côn là một viên ngọc lấp loáng ánh sáng đỏ máu, trên thân côn vẽ đầy ấn phù, như muốn trấn áp ma quỷ trong côn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT