Đám người Lôi Vô Kiệt được Lạc Minh Hiên dẫn đường chạy thẳng tới một sơn cốc, có điều bên ngoài sơn cốc là một đầm lầy, trên đầm lầy cắm chi chít những thanh kiếm gãy lớn lớn nhỏ nhỏ, phải có khoảng gần ngàn thanh.
Lôi Vô Kiệt vội vàng ghìm cương ngựa, thần sắc hưng phấn: “Ta biết rồi, nơi này chính là... Nơi này chính là...!”
Lạc Minh Hiên cười nói: “Đúng vậy, phía sau sơn cốc là thế gia đúc kiếm đệ nhất thiên hạ, Kiếm Tâm trủng, đây chỉ là nơi vào - cửa của kiếm trủng. Mà hai vị huynh đài đây chính là người hộ kiếm của Kiếm Tâm Trủng, Hà Khứ, Hà Tòng.”
Sau khi đám người đi vào một sơn đạo tối đen chật hẹp hết thời gian một nén nhang, Lôi Vô Kiệt cảm thấy phái trước có ánh sáng mơ hồ, tăng tốc chạy nhanh khỏi cửa động, không khỏi ồ lên một tiếng kinh ngạc.
Đây là một thế giới nho nhỏ.
Một thế giới của kiếm.
Trong sơn cốc là từng gian nhà đúc kiếm san sát, trong nhà là từng người cao lớn để trần đầu đầy mồ hôi đang đúc kiếm, trên đường có người điều khiển xe ngựa chạy qua, phía sau xe ngựa bày từng thanh kiếm, thân kiếm tỏa sáng lóng lánh, vừa nhìn đã biết không phải vật phàm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT