Đường cổ gió tây, ba người ba ngựa đang từ từ đi trước ánh sáng hoàng hôn.
Lôi Vô Kiệt đột nhiên nhớ ra điều gì, hỏi Tiêu Sắt: “Tiêu Sắt, vì sao mọi chuyện lớn nhỏ trên giang hồ ngươi đều biết rõ như vậy? Nếu tỷ tỷ của ta thật sự có tình cảm sâu xa gì với Triệu Ngọc Chân, vì sao người trong giang hồ không biết?”
Tiêu Sắt hừ lạnh một tiếng: “Sư phụ kể cho ta.”
Lôi Vô Kiệt bừng tỉnh hiểu ra: “Tam sư tôn? Đúng là hắn sẽ biết.”
Tiêu Sắt lắc đầu: “Không phải Thương Tiên nói với ta, là sư phụ cũ của ta. Hắn có quen biết với tỷ tỷ của ngươi và Triệu Ngọc Chân.”
Khi Tiêu Sắt nói câu này lại bất giác sờ thanh Vô Cực côn bên hông một cái.
Lôi Vô Kiệt "à" một tiếng rồi không hỏi tiếp. Khi Tiêu Sắt nói tới chuyện của mình lúc nào cũng xé lẻ thành từng mảnh nhỏ, luôn luôn nhắc tới đôi chút là thôi, không chịu kể rõ. Lôi Vô Kiệt nghe mãi cũng thành quen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play