Hoa xuân héo tàn, gió hạ ập tới.
Lại ba tháng trôi qua, mùa xuân tươi đẹp nhất đã rời khỏi thành Tuyết Nguyệt, mùa hè buồn chán nối tiếp.
Đường Liên lại ra ngoài thành vài chuyến thực hiện nhiệm vụ, thân là đại đệ tử thành Tuyết Nguyệt, trách nhiệm của hắn không hề nhẹ, thường xuyên phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.
Thế nhưng hai người khác cũng là đệ tử của thành chủ thành Tuyết Nguyệt là Tiêu Sắt và Tư Không Thiên Lạc lại hết sức thoải mái, mỗi ngày chơi trốn tìm trong thành Tuyết Nguyệt, Tiêu Sắt chạy mệt lại nằm trên nóc nhà phơi nắng hoặc chơi cờ với Tư Không Trường Phong, thi thoảng lại đọc quyển sách không tên mà Nho Kiếm Tiên Tạ Tuyên đã tặng.
Hôm nay vừa vặn gặp ngày Tư Không Thiên Lạc ra khỏi thành, Tiêu Sắt vui vẻ tự tại nằm đó đọc sách phơi nắng, ngắm nhìn Thương Sơn.
Lúc này, Diệp Tử Kỳ từ trong tiểu viện bước ra, ngẩng đầu nhìn hắn: “Huynh lại làm biếng đấy à?”
Tiêu Sắt đáp: “Cô không cảm thấy ánh nắng rất đẹp sao? Với lại, hôm nay không ở trong phòng đọc sách nữa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play