Giờ khắc này trong thành Tuyết Nguyệt cũng có một người đang ngắm trăng.
Ngậm một cọng cỏ đuôi chó, biếng nhác nằm trên nóc nhà, ngây ngốc ngắm vầng trăng tròn.
Một cô gái cầm thương thấy hắn, tung người nhảy lên nóc nhà: “Tiêu Sắt, ngươi được lắm,hóa ra lại trốn lên đây lười biếng.”
Tiêu Sắt nhắm mắt lại, chẳng buồn để ý tới cô: “Tối lắm rồi, đừng đuổi tới đuổi lui nữa, quấy nhiễu người khác nghỉ ngơi. Ngân Nguyệt thương của ngươi luyện thế nào rồi?”
Tư Không Thiên Lạc mỉm cười không có ý tốt: “Ngân Nguyệt thương, khốc đoạn tràng. Ta luyện tới tầng thứ tư, ngươi có muốn thử chút không?”
Tiêu Sắt mở mắt lườm cô một cái: “Được, sáng mai sẽ thử. Cho ngươi biết, đừng chọc ta điên lên, đến lúc đó ta rút Vô Cực côn ra đánh ngã ngươi đấy!”
Tư Không Thiên Lạc lập tức trừng mắt nhìn lại: “Câu này ta nghe tới mòn cả tai ra rồi, ngươi giỏi thì đánh đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT