Trên Thương Sơn có một ngọn núi đặc biệt, trên đó có một phần diện tích rất lớn đều là đồng cỏ xanh rì. Diệp Tử Kỳ sau khi luyện kiếm xong, lại đem theo con diều mới mua được hôm trước lên đó chơi thả diều. Rõ ràng là chỉ có một mình nàng tự chơi, lại vẫn có thể chơi đến vui vui vẻ vẻ, trên mặt không lúc nào thiếu nụ cười. Có thể vô tư như vậy, thật sự khiến người ta không khỏi hâm mộ.
Nàng giẫm trên bãi cỏ, nhìn con diều đang bay cao giữa không trung, cười khẽ: “Cũng lâu rồi không chơi thả diều, nhìn thấy con diều bay cao như vậy, tâm trạng quả nhiên là thoải mái hơn nhiều.”
Chạy nhảy một lúc lâu, trời cũng đã xẩm tối. Diệp Tử Kỳ thu lại con diều, nằm dài trên bãi cỏ, ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống. Sau đó, mí mắt nàng nặng dần, nặng dần....cuối cùng là ngủ mất.
....…
Đêm..…
Diệp Tử Kỳ vốn dĩ đang ngủ say, đột nhiên mở bừng mắt, nhìn chằm chằm mặt trăng trên cao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT