Tiêu Sắt đi vào quán rượu, không thấy nam nhân để râu đã đi đằng nào, người trong quán rượu nói chuyện ầm ĩ, đột nhiên sinh ý, Tiêu Sắt tìm một góc ngồi xuống, ngay sau đó liền có một tiểu nhị đón tiếp: “Khách quan muốn dùng gì?”
Tiêu Sắt lười nhác nói: “Ta hẹn lão bản các ngươi buổi tối uống một bầu Phong Hoa Tuyết Nguyệt. Bây giờ, tùy tiện cho ta loại rượu nào giết thời gian là được.”
Tiểu nhị một hơi liền nói tên mười hai loại rượu: “Khách quan nói đùa, rượu của tiểu điếm đều là tuyệt phẩm. Không có loại rượu nào để giết thời gian. Tiểu nhân tự chủ trương, mang Tang Lạc, Tân Phong, Thù Du, Tùng Lao, Trường An, Đồ Tô, Nguyên Chính, Hoa Quế, Đỗ Khang, Tông Hoa, Thanh Văn, Bàn Nhược, mỗi loại một chén đi.”
Tiêu Sắt hơi chau mày: “Như vậy có ý gì?”
Tiểu nhị trên mặt vẫn treo ý cười: “Tổng cộng mười hai chén, bằng hữu của khách quan mỗi lần lên được một tầng Đăng Thiên các, thì uống đi một chén. Hết mười hai chén, bằng hữu của khách quan cũng nên trở lại rồi. Sau đó có thể uống Phong Hoa Tuyết Nguyệt.”
Khách điếm này rõ ràng không bình thường, nhưng lại gợi lên hiếu kì trong lòng Tiêu Sắt, không có nửa điểm sợ hãi, chỉ gật gật đầu, nói: “Được, đem mười hai chén này lên.”
Lúc này, Diệp Tử Kỳ vừa vặn đi vào, hiếu kỳ nhìn hắn: “Huynh gọi nhiều rượu như vậy làm gì? Vừa nãy vẫn uống chưa đủ à?”
Tiêu Sắt không đáp, hỏi lại: “Cô tặng tiểu cô nương kia một cái vòng bằng bạc, còn nhét thêm một miếng bạc vụn?”
Cô gật đầu: “Đúng vậy, hoàn cảnh cô ấy có chút đặc thù, chính là còn phải nuôi hai tiểu đệ đệ nữa.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play