Ngơ ngác mất hai giây, Vô Thiền nghi hoặc nói: “Sư muội, không phải muội nói những chuyện trước năm bốn tuổi đó....muội đều không nhớ gì sao?”
Diệp Tử Kỳ gật đầu: “Đích xác là vậy, ngoại trừ cái tên Diệp Tử Kỳ này ra, ta quả thực không nhớ gì.”
Nhìn ánh mắt có chút kỳ quái của mọi người, cô nói: “Yên tâm, chỉ là trùng họ thôi. Ta với sư huynh không có nửa điểm quan hệ huyết thống.”
Vừa nãy lúc cô nói ra cái tên Diệp Tử Kỳ, chắc chắn mọi người ít nhiều cũng sẽ có nghi ngờ về thân phận của cô. Diệp Tử Kỳ, Diệp An Thế, cả hai đều cùng được Vong Ưu đại sư nhận nuôi cùng một lúc, vừa hay sau khi tông chủ Ma giáo Diệp Đỉnh Chi lãnh đạo Ma giáo chinh phạt phía Đông thất bại. Điều này không khỏi khiến cho người ta gợi lên suy nghĩ.
Vô Tâm thở hắt ra một hơi, nói: “Thật sự cũng quá trùng hợp rồi. Không sao, dù không phải huynh muội ruột thịt, chúng ta cũng là sư huynh muội đồng môn, lại cùng nhau lớn lên từ nhỏ, quan hệ thân thiết hơn cả ruột thịt rồi.”
Diệp Tử Kỳ nhướng mày: “Ta không có kì thị thân phận giáo chủ Ma giáo của huynh, nhưng sư huynh này, huynh cũng đừng lôi kéo thù hận cho ta như vậy chứ......”
Vô Tâm cười: “Ha ha, được, không đùa thì không đùa. Muội nói thử xem, ở Thiên Ngoại Thiên có phải có thứ gì mà muội muốn tìm không? Ví dụ như là thảo dược chẳng hạn?”
Diệp Tử Kỳ lập tức cười tít mắt: “Vẫn là sư huynh hiểu ta, đúng là ta có cần tìm một vài thứ, nhưng rốt cuộc ở Thiên Ngoại Thiên có hay không thì ta không biết. Nếu hiện tại huynh về đó, vậy nhân lúc rảnh rỗi giúp ta tìm một chút.”
Vừa nói, cô vừa nhét một mảnh giấy đã gấp gọn vào tay hắn. Vô Tâm không mở ra đọc, chỉ là cất mảnh giấy đi, gật đầu: “Được, ta sẽ tìm cho muội. Vậy, sư huynh đi đây, mong rằng lần sau gặp lại, muội sẽ bớt ngốc hơn một chút.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play