Một trận tuyết thật lớn đột ngột phủ xuống, trên mặt đất nơi nơi đều là tuyết trắng bao phủ.
Nam tử mặc hắc bào, trên tay cầm một cây dù đứng dưới trời tuyết, cảm thán: “Đã rất nhiều năm rồi chưa thấy một trận tuyết lớn thế này.”
Bên cạnh hắn, một nam nhân thân hình vạm vỡ cõng một cây đao lớn, vỗ rơi tuyết đọng trên bả vai, nói: “Chỉ có người phương nam mới che dù. Tuyết phương Bắc không giống phương Nam vừa rơi xuống liền tan ra, không cần che dù.”
Nam tử hắc bào vẫn cầm dù, lắc đầu một cái: “Là thói quen thôi.”
Người bên cạnh cười to một trận, hai tay khoanh lại trước ngực: “Nhắc mới nhớ, ta cũng là người phương nam, chỉ là ở thành Thiên Khải nhiều năm như vậy, cũng từ từ đem mình coi như người phương bắc.”
Nam tử mặc hắc bào rốt cuộc cúi đầu, quay đầu nhìn hắn: “Đao trong tay ngươi vẫn còn đủ bén chứ? Ngươi đã từng là đệ tử được kỳ vọng nhất của Tạ gia.”
Nam nhân kia cười toét miệng, hắn đã không tính là trẻ, nhưng lúc cười lên vẫn còn có đôi phần giống như thiếu niên: “Thành Thiên Khải trị an rất tốt, ta đã rất lâu chưa từng dùng qua đao. Có điều dùng hay không cũng không trọng yếu, chỉ cần không quên mài đao, đao cũng sẽ vẫn luôn sắc bén như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT