Long Nhĩ tức giận nói: “Ngươi chỉ có thể cầm binh khí của mình lên phản kháng. Đó là vận mệnh của ngươi! Ngươi không trốn được đâu!”
Ngay lúc này cửa vào bị đẩy ra, Tư Không Trường Phong bước từ trong ra, thở dài nói: “Ngươi cũng bị thương không nhẹ đâu, gào lớn như vậy sẽ làm vết thương rách ra đấy.”
Nhưng Long Nhĩ không hề để ý tới hắn. Lúc này Tư Không Trường Phong mới nhớ ra tuy Long Nhĩ có thể đọc môi, thậm chí trải qua muôn vàn khó khăn học được cả cách nói chuyện, nhưng nếu nói sau lưng cô, cô vẫn không nghe được. Cho nên hắn đi tới, vỗ vai Long Nhĩ một cái.
Long Nhĩ xoay người, thấy Tư Không Trường Phong mỉm cười nói: “Coi như giữ được mạng cho hắn, nhưng nếu muốn xuống giường thì phải mất mấy tháng nữa. Thời gian tới, xem ra ngươi phải ở lại thành Tuyết Nguyệt rồi.”
Long Nhĩ ngây ra một hồi, nhỏ giọng nói câu "Cám ơn" rồi đi vào.
Lúc này, Tư Không Thiên Lạc cũng đã chạy tới, thấy Diệp Tử Kỳ trên người dính đầy máu, đôi mắt trừng lớn kinh ngạc: “Tử Kỳ, cô làm sao vậy?”
Diệp Tử Kỳ mỉm cười bất đắc dĩ lắc đầu: “Không sao, không phải máu của ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT