“Nghe nói hải ngoại có tiên sơn, núi tại nơi hư vô mịt mờ. Lầu các lung linh mây ngũ sắc, trong có tiên tử yểu điệu thướt tha. Khi còn tấm bé ta cũng từng nghe người ta đọc câu thơ đó, trong lòng cũng say mê hải ngoại tiên sơn kia. Thế nhưng không ngờ có một ngày lại trở thành tiên nhân trong lòng mọi người.”
Diệp Nhược Y khó khăn lắm mới nghĩ ra cách xưng hô, lên tiếng: “Mạc Y... tiên sinh. Xin hỏi, rốt cuộc ngài đã thành tiên nhân hay là...”
Mạc Y chậm rãi bước một bước, thân hình đã lướt đi vài trượng: “Năm nay ta đã sáu mươi bốn tuổi.”
Sáu mươi bốn tuổi?
Mọi người đều kinh ngạc, Mạc Y lúc này, chỉ nhìn dung mạo thì nhiều nhất chỉ hơn hai mươi tuổi, sao lại là ông lão sáu mươi bốn tuổi được? Cho dù là tiên pháp đạo gia có thuật giữ gìn nhan sắc, nhưng cũng không thể cản nổi bước chân của thời gian.
Mạc Y khoanh tay, xoay người đưa lưng về phía bọn họ, nói: “Sư phụ ta từng nói với ta, cảnh giới tiên nhân có điểm bất đồng, như ta hôm nay, chỉ có thể coi là địa tiên.”
Tiêu Sắt khẽ cau mày: “Địa tiên?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play