Mộc Xuân Phong lại nhìn sang Diệp Tử Kỳ đang thản nhiên uống trà: “Còn cô.....”
Diệp Tử Kỳ đặt chén trà xuống, nhún vai: “Không cần đoán. Ta không giống bọn họ, không phải con cháu gia tộc lớn, cũng không có danh tiếng gì trên giang hồ. Ngươi đoán cả ngày cũng không ra đâu. Vẫn là trực tiếp bỏ qua ta đi.”
.
Trên mặt biển bao la tĩnh mịch.
Ánh sao lóng lánh đầy trời.
Đây là lần đầu tiên Lôi Vô Kiệt thấy bầu trời trên biển, hắn có một ảo giác, chiếc thuyền cứ đi về phía trước, đi tới ngân hà, hắn xuyên qua ngân hà, dạo chơi giữa biển sao.
Trời và biển, thực ra nối liền với nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play