Trọng Sinh, Yêu Chàng Mãi Mãi!

Chương 3.


4 tháng


[Tử Nhiên viện] 

Mỗi một người tiền bối trong tông đều sẽ có một viện riêng, tất nhiên chưởng môn sẽ ở viện chính, và họ có thể đổi tên cho viện của mình, vì vốn dĩ các viện ở Thiên Thanh tông đều không có tên gọi trừ nơi ở của các đệ tử hay thư viện, nơi tu luyện ra. Và Tử Nhiên viện chính là nơi ở của An Tiên Tử An Tiêu Lạc, đồ đệ thân truyền của cô là Chu Giai Thụy cũng sống ở đây. 

Hôm nay An Tiêu Lạc có nhã hững tưới cây nên vừa rạng sáng cô đã ở sau vườn tưới nước cho hoa. Sau khi nghe Chu Giai Thụy nói Vương Tử Yên đã hỏi y rằng mình đang ở đâu liền không khỏi nghi hoặc 'chẳng lẽ đến nơi ở của tỷ muội mình mà cũng không biết sao?'. Trong lòng thì nghĩ như vậy nhưng An Tiêu Lạc vẫn là đi ra trước viện chờ người. 

Một con bướm xanh phát sáng bay đến, lấp lóa một chút đã thấy thân ảnh của Vương Tử Yên hiện ra, vẫn là lam y ngày thường, màu y phục đặc trưng của Vương Tử Yên. An Tiêu Lạc hướng cô mỉm cười, lại đưa tay làm động tác mời. 

“Yên tỷ, uống trà đi”

“Đa tạ”

Vương Tử Yên nhấp một ngụm trà Xuân Chi, hương vị quen thuộc tràn ngập trong miệng, khóe môi cô lại cong lên một nụ cười hoàn mỹ ‘vẫn là trà ngon’

An Tiêu Lạc nhìn biểu hiện của Vương Tử Yên hài lòng mỉm cười 

“Tỷ, vừa mới tỉnh lại liền đến đây là có việc gì sao?”

“Ừm”

Vương Tử Yên gật đầu, thật ra kiếp trước vì mải theo đuổi tên khốn Đàm Quân nên cô không còn nhớ gì nữa cả, thậm chí lúc đó cô đã có cơ hội lên làm Thiên Tiên vẫn để trượt mất vì một sai lầm, cho nên hôm nay cô mới đến tìm vị tỷ muội này hỏi chuyện

“Thật ra... Muội có thể nói cho ta biết viện của các sư huynh và sư tỷ không, bốn năm qua ngu muội theo đuổi tên Đàm Quân đó, ta không còn nhớ được gì cả!”

An Tiêu Lạc lấy làm bất ngờ ‘tỷ ấy vừa nói gì vậy? Ngu muội theo đuổi tên Đàm Quân đó? Đây là nghĩ thông suốt rồi sao, hay là...’

“Tỷ, có phải té ngã bị đập vào đầu không?”

An Tiêu Lạc mặt đầy nghi hoặc hỏi, Vương Tử Yên lắc đầu 

“Không, là nghĩ thông suốt rồi!”

An Tiêu Lạc không giấu được vui mừng trực tiếp nhào đến ôm lấy Vương Tử Yên 

“Được rồi, được rồi, muội còn chưa trả lời câu hỏi của ta”

Vương Tử Yên đẩy cô ra khỏi người mình, An Tiêu Lạc cười cười 

“Dư sư huynh ở Nam Đinh viện, Triệu ca ở Kỳ Thành viện, Vương sư huynh ở Phúc Nguyên viện, Nhạc sư huynh ở Toàn Văn viện, Dương tỷ thì ở Nguyệt Thiên viện, còn Y Cơ muội ấy ở trong Nhược Kinh viện”

Vương Tử Yên gật đầu, mấy điều này cô chỉ cần nghe qua một lần là đã có thể nhớ, An Tiêu Lạc thừa biết tính cô nên đã sẵn tiện nói luôn

“Đệ tử của Dư ca là Lâm Tư Hạ, Triệu ca là Tuyết Linh Lăng, Vương ca là Tiêu Viên Hân, Thanh Di ca là Cẩm Lan Vân. Còn đệ tử của Dương tỷ và Y Cơ thì chắc tỷ đã biết rồi”

Vương Tử Yên mỉm cười ‘quả đúng là muội, rất hiểu ta’

***

[Thanh Tiên viện] 

Trương Hạo Hiên đúng giờ đến viện tìm cô, nhưng cô đi vẫn chưa về, Trương Hạo Hiên kiên nhẫn chờ đợi. Chỉ 1 khắc sau Vương Tử Yên trở về. 

“Sư tôn”

“Đến đây”

Trương Hạo Hiên bước đến cạnh bàn, Vương Tử Yên ra hiệu ý bảo ngồi đi, Trương Hạo Hiên cũng không câu nệ ngoan ngoãn ngồi xuống.

Không khí trở nên trầm lặng đi rất nhiều, một phần là vì sư đồ hai người chưa từng gặp mặt nhau, từ lúc Trương Hạo Hiên gia nhập tông môn đến giờ, Vương Tử Yên chưa một lần nào gặp y, mặc dù cô vẫn chỉ điểm cho y, nhưng cũng chỉ là thông qua Ngọc Nhân Bội. Đến tận hôm nay hai người mới có cơ hội gặp mặt, đúng hơn là cô đã gặp y rất, rất nhiều vào kiếp trước, chỉ là kiếp này xem như làm lại từ đầu. 

“Hạo Hiên”

“Vâng sư tôn”

“Ngày mai hãy chuyển về đây ở với ta, sau này ta sẽ đích thân chỉ điểm cho con”

Trương Hạo Hiên giữ bất ngờ trong lòng, ngoài mặt thì trầm ngâm hồi lâu 'sư tôn hôm nay có chút khác thường thật'. Vương Tử Yên thu hết biểu hiện của Trương Hạo Hiên vào mắt, không khỏi có chút muốn cười

“Hạo Hiên, trả lời câu hỏi của ta”

“Vâng, như lời sư tôn bảo”

Vương Tử Yên hài lòng gật đầu 

“Bao lâu nữa sẽ đến ngày thăng cơ của ta?”

“Ba ngày nữa thưa sư tôn”

Trương Hạo Hiên lạnh lùng trả lời, Vương Tử Yên thừa biết tính cách và khí chất của Trương Hạo Hiên, y là một người lạnh lùng, cao lãnh, dung mạo rất tuyệt vời, dù là nam hay nữ cũng đều thích. Chỉ tiếc là y quá lạnh lùng nên không ai có đủ can đảm để bày tỏ tấm lòng của mình cả. Và tất nhiên nếu họ có bày tỏ tình cảm của mình với Trương Hạo Hiên đi chăng nữa, thì sau này y cũng sẽ là của cô, cũng chỉ có thể bảo vệ một mình cô và yêu thương một mình cô thôi. 

Trương Hạo Hiên vẫn giữ nguyên sắc mặt của mình, khẽ liếc nhìn qua sư tôn của y, làn da trắng mịn màng, đôi mắt ngọc nhỏ xinh đẹp và đôi môi anh đào mỏng manh, tất cả kết hợp lại sẽ ra một vị tiên tử thật xinh đẹp, chính là người đang ngồi trước mặt Trương Hạo Hiên đây. 

Vương Tử Yên biết Trương Hạo Hiên đang nhìn mình nhưng cô cũng không chỉ điểm, ngược lại còn mặc kệ để cho đồ nhi ngắm, còn mình thì ngồi tiếp tục pha trà, cũng chẳng sao cả. 

“Những năm qua con đã học được gì rồi?”

Trương Hạo Hiên lúc này mới hoàn hồn, ý thức được mình đang làm gì, cũng không nhanh không chậm trả lời câu hỏi của Vương Tử Yên 

“Cũng học được khá nhiều rồi, có điều...”

Lời nói đến bên miệng lại không nói ra được, chỉ có thể im lặng mà lén nhìn. Vương Tử Yên biết Trương Hạo Hiên muốn nói gì, chỉ trách cô quá ngốc, kể từ bây giờ cô nên sửa đổi rồi. 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play