Biên dịch: Yên Hy

Sắc mặt Thiệu Tinh Lan lập tức trầm xuống, con ngươi màu hổ phách kia âm lãnh, tựa như con rắn độc chiếm trong góc tối, rít lên từng tiếng ss ss, hận không thể dùng ánh mắt gi.ết chết đối phương, hoàn toàn không còn mặt ngoan ngoãn vô hại khi đối mặt Thẩm Ngôn.

Chàng trai cắn chặt môi dưới, ở trong lòng thầm hận chế độ Học viện Quân sự Đế quốc.

Chế độ quy định, tân sinh mới vừa vào học cần đợi xếp hạng thực lực tổng hợp ra tới ở ba tháng sau, căn cứ xếp hạng phân phối ký túc xá, về sau mỗi ba tháng thay phiên một lần.

Đáng giận, y rõ ràng cũng là cấp S, nhất định có thể tiến vào hàng ngũ top 5!

Đáng tiếc hiện tại y chỉ có thể cùng cùng phòng hai giường với Alpha lớp tinh anh khác, đến cả ký túc xá anh trai Thẩm Ngôn còn không thể nào vào.

Tưởng tượng đến Hạ Lăng có thể ở cùng thiếu niên trong căn biệt thự kia, ghen ghét trong lòng y bùng nổ, điên cuồng muốn diệt trừ người trước mặt.

Cái người đáng ghét này sao còn không chết đi!

"Nhưng xác thật em tiện đường mà." Khi đối mặt Omega, chàng trai lập tức khôi phục hình tượng không rành thế sự, đôi mắt trong suốt thoạt nhìn ngây thơ: "Cho dù đi một mình cũng phải đi theo hướng này, anh trai Thẩm Ngôn sẽ không để ý chúng ta cùng đồng hành chứ?"

"Sẽ không." Thẩm Ngôn bỗng chốc hoàn hồn, nhìn về khuôn mặt còn nét non nớt của y, khẽ mỉm cười: "Vậy cùng nhau đi."

Bởi vì lần trước đi qua ký túc xá Hạ Lăng, cậu tương đối nhớ tuyến đường, trực tiếp đi đằng trước, chẳng hề biết sóng to gió lớn của hai vị Alpha đằng sau.

Học viện Quân sự Đế quốc có diện tích rộng lớn, bốn khu dạy, đông, tây, nam, bắc, cách xa nhau khá xa, giáo viên có thể dùng Aircar công cộng.

May mắn khu nam một làm ký túc xá của giáo viên trường lẫn học sinh lớp tinh anh, khoảng cách từ cửa vào gần, nhưng ngay cả như vậy, bọn họ cũng đi hơn hai mươi phút mới đến.

Dọc theo đường đi, tầm mắt Thiệu Tinh Lan một giây cũng không rời đối phương.

Làm lơ ánh mắt cảnh cáo của Hạ Lăng, cứ quét tới quét lui bên sườn mặt tinh xảo của thiếu niên, hàng mi dài hơi cong lên, cánh môi duyên dáng màu hồng nhạt, cùng với đôi mắt tím xinh đẹp, thế nào xem cũng không thấy đủ.

Anh trai Thẩm Ngôn lớn lên cũng thật đẹp.

Còn là ân nhân cứu mạng y.

Y có phải nên lấy thân báo đáp không nhỉ?

Trên mặt trắng nõn của chàng trai xuất hiện vệt đỏ.

Chờ y lại lớn lên một ít, nhất định sẽ hoàn toàn đánh dấu đối phương, đem Pheromone rót vào tuyến thể anh trai Thẩm Ngôn, để cậu trở thành Omega của mình.

Tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào nhúng chàm.

Chính lúc đang trong ảo tưởng tuyệt vời, đột nhiên một trận lạnh băng đánh úp lại, Thiệu Tinh Lan giơ tay sờ cánh tay ngưng kết một tầng băng, cắn răng vòng tới bên sườn mặt khác của thiếu niên, hướng Hạ Lăng lộ ra một nụ cười khiêu khích.

Y còn chưa thành niên, Pheromone ảnh hưởng đến y còn chưa bằng người khác, cho dù ảnh hưởng của Hương gỗ mùa đông cũng chỉ có thể.

Muốn dùng để áp chế y, còn cố ý tránh đi anh trai Thẩm Ngôn——

Ha, đây mà là đóa hoa cao lãnh của Học viện Quân sự Đế quốc?

Rõ ràng là tên Alpha quỷ kế đa đoan.

Pheromone cấp bậc cao thì sao?

Chờ sau khi y có Pheromone rồi, nhất định sẽ không thua.

Hương gỗ tùng nhàn nhạt cùng hơi thở băng tuyết lạnh lẽo, thời điểm sắp chạm đến Omega được Hạ Lăng thu lại sạch sẽ.

Alpha nhắm mắt, mặt mày lành lạnh có vẻ càng thêm lạnh băng.

Đây là lần đầu tiên hắn không thể khống chế muốn dùng Pheromone áp chế đối thủ trước mặt Omega.

Vừa rồi trong đầu chỉ có suy nghĩ kích động duy nhất, là đem tên đang chú ý Thẩm Ngôn. hung hăng mà áp chế, khiến y chật vật quỳ trên mặt đất, ở dưới Pheromone áp chế của mình mà kéo dài hơi tàn.

Thậm chí, muốn cho đối phương hoàn toàn biến mất trước mặt Thẩm Ngôn.

Hắn hình như... Có chút mất khống chế.

Hạ Lăng giơ tay xoa thái dương, dụ.c vọng chiếm hữu Omega của hắn đã mạnh mẽ tới mức chính hắn cũng thấy kinh ngạc.

Chẳng sợ hiện tại hắn cũng không trong Kỳ nhạy cảm, nhưng dụ.c vọng độc chiếm cũng không hề giảm đi.

Muốn cặp mắt tím kia chỉ nhìn mình.

Không được xem những người khác.

Hàng mi dài Alpha buông xuống, khớp xương ngón tay rõ ràng bên người nắm chặt, đem ý tưởng tồi tệ trong đầu vứt bỏ.

Mất khống chế tương tự tuyệt đối không thể phát sinh lần nữa.

Hắn sẽ không để con bướm bay đi, dù cho nó đã ở đầu ngón tay nhẹ nhàng giương cánh.

*

Thiệu Tinh Lan bị chặn bên ngoài biệt thự dành cho top 5, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hạ Lăng đang đi theo bóng dáng thiếu niên tiến vào, hận không thể ở trên người hắn chọc ra vài lỗ.

Chẳng qua, y cùng anh trai Thẩm Ngôn học cùng lớp tinh anh, về sau có rất nhiều cơ hội tiếp xúc.

Mà đàn anh Hạ Lăng tự nhiên không giống.

Nghĩ đến đây, sắc mặt chàng trai rốt cuộc tốt hơn vài phần, về ký túc xá sắp xếp đồ vật.

Phòng Thẩm Ngôn ở tầng bốn khu biệt thự, Hạ Lăng ở năm tầng, vừa vặn lầu trên lầu dưới.

Nhưng mà thiếu niên không biết rằng, ký túc xá ban đầu của cậu ở tầng hai khi Tống Quy Trì tốt nghiệp rời đi, tầng bốn là phòng của Giang Nặc.

Hai ngày trước, Hạ Lăng tự mình đi tìm Alpha nữ đổi ký túc xá, cũng đáp ứng yêu cầu cùng tập luyện một tháng do đối phương đưa ra.

Chỉ vì làm người thích mình cách hắn gần hơn một chút.

Mở cửa phòng ra, không gian siêu lớn bên trong làm đôi mắt Thẩm Ngôn cong lên, quét mắt qua một lần, bố cục cũng giống ký túc xá Hạ Lăng, các loại thiết bị hoàn thiện cần đều có, càng nhắc đến khoang trị liệu giá trị xa xỉ.

Là môi trường ký túc xá lý tưởng của cậu.

Alpha đứng ngoài cửa không tiến vào, hàng mi dài giống tuyết rơi xuống, môi mỏng mím chặt, "Cần tôi giúp em sắp xếp lại hành lý không?"

"Tạm thời... Không cần." Thiếu niên cũng đang đứng ở cửa, đứng thẳng cùng Hạ Lăng mặt đối mặt, thân hình cao dài từ mặt trái nhìn lại tựa như đang bị Alpha ôm vào trong ngực.

Hạ Lăng dáng người cao lớn đĩnh bạt che khuất phần lớn ánh sáng từ hành lang, càng khiến khuôn mặt hắn có vẻ hoàn mỹ tuấn mỹ hơn.

Cặp mắt xanh thẳm cứ như vậy ngóng nhìn cậu thật sâu, phải chăng bởi vì ánh đèn, Thẩm Ngôn dường như cảm nhận được nét ảm đạm khó thể bỏ qua.

Tâm cậu như bị thứ gì đâm vào, không dấu vết chuyển tầm mắt, giọng thấp đến mức khó nghe: "Anh không phải muốn đi huấn luyện sao?"

"Tôi đã xin nghỉ một ngày." Ánh mắt đối mặt thiếu niên hơi kinh ngạc, giọng Hạ Lăng lại thập phần bình tĩnh: "Bởi vì muốn đi đón cậu, còn muốn giúp cậu sắp xếp phòng ốc."

Hắn hơi rũ mắt, "Hiện tại không còn kịp trả phép nữa. Cho nên, tôi có thể đi vào sao?"

Thời điểm hỏi một câu cuối cùng, tầm mắt hắn khóa chặt vào mắt tím của Omega xinh đẹp, như đang trưng cầu, lại cứ như đang khẩn cầu.

"... Được." Thẩm Ngôn nhìn hắn một cái, nghiêng người cho hắn vào cửa.

Tại khi cơ thể đan xen, cậu ngửi được mùi gỗ tùng lành lạnh đặc trung trên người Hạ Lăng, rất nhạt, lại giống từng sợi tơ vây quanh cậu chặt chẽ, từng chút từng chút thẩm thấu, thẳng đến lúc từng hơi thở đều nhiễm hương vị này, thật lâu không tan đi.

Người máy vệ sinh tự động trong phòng mở cửa sổ ra, không khí mát mẻ tuần hoàn trong phòng.

Nó lúc nhìn thấy chủ nhân mới ngẩn ngơ, trên mặt bỗng dưng hiện ra hai đóa mây đỏ, ngượng ngùng, từ tủ giày lấy ra hai đôi dép lê để họ thay.

Thẩm Ngôn vừa rũ mắt thấy, kiểu dáng này hình như cùng loại với cái ở trong nhà Hạ Lăng, đạp lên chất lông xù xù dưới chân rất thoải mái.

Cậu lại một lần nữa cảm nhận được sự chăm sóc cẩn thận tỉ mỉ của Alpha.

Thật sự rất khó tưởng tượng, đóa hoa cao lãnh xa cách ngày thường sẽ làm được tới mức này.

Thẩm Ngôn không giống các tân sinh đến từ hành tinh khác mà mang theo hành lý nặng nề, toàn thân trên dưới cậu chỉ mang theo một nút không gian, kỹ thuật công nghệ gấp không gian vừa nhanh vừa tiện.

Vật phẩm gửi trong nút không gian được đặt trong phòng khách theo danh mục của chúng, người máy thông minh sẽ tự động dò tìm rồi mang đến phòng tương ứng.

Hạ Lăng giơ tay cởi hai cúc áo trên cùng, đồng thời mở khuy áo ra, dọc theo cánh tay mảnh khảnh mà mạnh mẽ cuộn lên, cuộn đến khuỷu tay, sau đó bắt đầu thu dọn với tốc độ nhanh chóng.

Thẩm Ngôn cũng lấy quần áo ra từng cái treo vào tủ quần áo.

Tuy nhiên, những bộ quần áo hàng hiệu này dường như cần phải là ủi trước khi treo lên, sau đó được chăm sóc cẩn thận và phải phân loại theo chất liệu, màu sắc.

Ừm, áo ngủ phải đặt chồng vào trong ngăn kéo vô khuẩn, hay phải treo lên đâu?

Hình như... Phải giặt sạch trước?

Trong mắt Omega lướt qua một tia mê mang, cậu xác thật với vấn đề này dốt đặc, hồi xưa là do người máy thông minh dựa vào thiết lập tự sắp xếp, hoặc do quản gia hoặc người hầu làm.

Cho dù những lúc tác chiến tại chiến trường, trong ấn tượng cũng có người sẽ giúp cậu xử lý mấy chuyện tạp vụ này, chỉ là không thể nhớ được cụ thể.

Thẩm Ngôn đứng trước tủ quần áo vài giây, cuối cùng quyết định không lãng phí thời gian, gọi người máy nhỏ lại đây.

Không nghĩ tới ở lúc này, Hạ Lăng một tay ôm chăn đệm đi vào.

Nhìn đến biểu hiện Omega, đôi mắt xanh thẳm của Alpha ánh lên ý cười, môi mỏng nhẹ nhàng nâng lên, "Để tôi tới sắp xếp, cậu qua mấy phòng khác làm quen đi."

"Ừ." Thẩm Ngôn nhìn động tác Hạ Lăng thành thạo trải giường, vuốt phẳng phần góc, không khỏi hơi sửng sốt.

Vì sao thiếu gia xuất thân gia tộc thượng lưu lại quen thuộc công việc như thế?

Luôn cảm giác Hạ Lăng không giống người sẽ biết làm mấy chuyện này.

Thật lạ lùng.

"Trải xong rồi." Lúc cậu còn đang rũ mắt suy tư, Alpha đã đi tới trước cậu, cả hai cách nhau rất gần.

Từ góc độ của Thẩm Ngôn có thể nhìn đến một đoạn xương quai xanh lộ ra, nước da trắng nõn lạnh lùng dưới ánh đèn sáng, có chút gợi cảm.

Cậu theo bản năng kéo ra khoảng cách cùng đối phương.

Môi mỏng của Hạ Lăng mím lại thành một đường, giọng nói lành lạnh rõ ràng truyền vào trong tai thiếu niên, mang theo chút cay chát: "Xin lỗi."

Thẩm Ngôn lập tức ngước mắt nhìn hắn, "Vì sao phải xin lỗi?"

Hạ Lăng nhắm mắt: "... Tôi làm em không thoải mái, đúng không? Có thể nói cho tôi biết nguyên nhân không, tôi đều có thể sửa."

Không có người nào tin tưởng lời này được nói từ miệng một Alpha cao cấp, huống chi người này còn là thiên chi kiêu tử, t op 1 Học viện Quân sự Đế quốc.

Ngữ khí mang theo một chút hèn mọn, ẩn nhẫn, ủy khuất, chopws mắt đánh trúng nội tâm thiếu niên.

Thẩm Ngôn cảm giác ngực chua xót, rất không thoải mái.

Còn có áy náy khôn kể dâng lên từ đáy lòng.

Rõ ràng không phải nguyên nhân do Hạ Lăng, mà là cậu.

Cậu không muốn lại tiếp tục gia tăng độ hảo cảm của Hạ Lăng, lại chưa từng nghĩ có liên quan đến những Alpha này, cậu cứ vậy tùy tiện xa cách đối phương, cũng sẽ xúc phạm tới hắn.

Omega rũ mắt, lông mi nhỏ dài nồng đậm nhẹ nhàng rung động: "Là vấn đề của chúng tôi."

Hạ Lăng chậm rãi tới gần, không dấu vết kéo gần lại khoảng cách hai người, đôi mắt xanh thẳm yên lặng nhìn chăm chú vào mắt cậu, mắt hắn lóe lên tia sáng vụn vỡ: "Vậy... em có thể nói cho tôi biết vì sao không?"

Thẩm Ngôn nhìn đôi mắt hắn, bên trong cất giấu rất thứ cậu không thể hiểu, chỉ là không cách nào dời đi.

Hai tròng mắt xanh thẳm sâu như biển cả, mặt biển bình tĩnh nổi lên gợn sóng, băng cứng mặt ngoài dần tan vỡ, đáy mắt cứ như có tia sáng lập loè.

Rất đẹp, rồi lại nắm cả tâm người ta lên.

Tâm trạng cậu càng thêm phiền loạn, đủ loại cảm xúc đan chéo nhau, nhịn không được nói: "Giả sử, nếu hảo cảm một người đối với một người đã tới điểm giới hạn, tiến thêm một bước sẽ biến chất. Như vậy làm sao mới có thể ngăn lại sự biến chất này đây?"

Vì sao không thể giữ ở một phạm vi, vĩnh viễn không thay đổi.

Thẩm Ngôn nghĩ, vì sao độ hảo cảm không thể giống số liệu cơ giáp, một khi tới cực hạn thì không thể thay đổi.

Hạ Lăng: "Không cần ngăn cản."

Thẩm Ngôn: "Nhưng hắn sẽ bị thương, một người khác...Có thể không cho được thứ hắn muốn." Nói tới đây, giọng thiếu niên cũng thấp xuống.

Hạ Lăng rũ mắt: "Có lẽ sẽ bị thương, nhưng hắn càng hy vọng có được một cơ hội, chứ không phải bị đẩy ra.

Tình cảm vốn là thứ không thể khống chế, cũng không thể đo lường, vậy thì điểm giới hạn cậu đề cập đến vốn không có ý nghĩa."

Hơn nữa điểm giới hạn này, đã sớm bị phá vỡ trước đó.

Không có ý nghĩa?

Thẩm Ngôn hoàn toàn ngẩn người.

Độ hảo cảm 60 vốn chỉ là giả thiết của cậu, hệ thống cũng chưa bao giờ phản đối.

Nhưng chính theo lời Hạ Lăng, tình cảm không thể đo lường đơn giản bằng con số, nếu độ hảo cảm đạt tới 61, thì liệu tình cảm của hai người sẽ hoàn toàn vượt qua tình hữu nghị sao?

Có lẽ từ lúc bắt đầu đã là sai.

Hạ Lăng nhẹ nhàng cầm tay cậu, đem đầu ngón tay trắng len vào trong khe hở ngón tay, ngón tay đan vào nhau: "Hắn thích em, cho dù không được đáp lại vẫn sẽ thích. Nếu được đáp lại......"

Như vậy, cả đời hắn đã viên mãn.

Bởi vì đây là điều hắn muốn cả đời.

*

Buổi khai giảng Học viện Quân sự Đế quốc cử hành vào 9 giờ sáng ngày hôm sau.

Hội trường rộng lớn có hàng chục ngàn tân sinh tham gia, họ đều mặc đồ tác chiến do trường quân đội phát, từ xa nhìn lại, khí thế kinh người.

Từ giờ khắc này, bọn họ không còn là học sinh trung học của khối trường liên kết, mà là quân giáo sinh của trường quân đội đứng đầu toàn đế quốc, chỉ cần có thể tại đây kiên trì bốn năm, tiền đồ tương lai của bọn họ là vô hạn.

Lớp tinh anh mặc đồ tác chiến màu trắng thống nhất, bởi vì nhân số ít, đứng ở trong đám người phá lệ dễ thấy; lớp thường được chia làm hai dạng, phân biệt bằng đồ tác chiến màu xanh biển và màu đen, có thể được phân biệt.

Mà mỗi người cực kỳ hâm mộ tân sinh lớp tinh anh, đứng vị trí đầu dễ nhận được ánh mắt chú ý của mọi người.

Cậu được rất nhiều Alpha chất lượng tốt vờn quanh, khí thế lại không hề giảm, đồng thời cũng là Omega duy nhất của lớp tinh anh!

Chiến phục màu trắng làm nổi bật một thân hình mảnh khảnh thon dài, cơ bắp không khoa trương vạm vỡ như alpha, nhưng lại cân đối hoàn hảo.

Eo nhỏ bị thắt lưng quân dụng kiềm chế, tôn lên đường cong đẹp mắt, bên dưới là đôi chân dài thon thả thẳng tắp, cơ bắp ẩn dưới lớp đồng phục mang rõ sức bật.

Nước da trắng sứ trên nền quân phục tác chiến trắng toát lên chút lạnh lùng, khuôn mặt bên dưới mái tóc nâu đậm tinh xảo, mắt tím rực rỡ lấp lánh, khiến người ta không thể rời mắt.

Mỹ nhân mặc vào đồ tác chiến, dường như càng quyến rũ hơn bình thường.

Rất nhiều Alpha nuốt hầu kết, ảo tưởng lúc thi đấu kiệt liệt, thì có khả năng tiếp xúc tứ chi với người nọ không.

Các tân sinh một đám một đám tới hội trường, tự động dựa xếp hàng theo lớp, đúng lúc này, rất nhiều người không khỏi nhìn về phía cửa vào hội trường.

Giữa vô số alpha và beta, một nhóm Omega trong bộ đồng phục tác chiến màu xanh đậm xuất hiện trong tầm nhìn của họ.

Chẳng sợ đầu bọn họ có thấp hơn Alpha bên cạnh không ít, vóc người tinh tế, nhưng không ai còn dám xem nhẹ bọn họ.

Bọn họ cũng là quân giáo sinh Học viện Quân sự Đế quốc, cũng giống với các quân giáo sinh khác, thông qua từng tầng tuyển chọn tiến vào, không được đặc cách, không hạ thấp tiêu chuẩn, đáng được mọi người lau mắt nhìn.

Nhóm Omega này so với dĩ vãng đông hơn rất nhiều, chừng hơn 300 người, bọn họ dùng khí thế bức người từ bên ngoài bức vào hội trường.

Rất nhiều người so với trước khi đặc huấn quả thật như hai người khác nhau.

Màu da trắng nõn biến thành màu lúa mạch khỏe mạnh, yêu cầu thường xuyên cắt tóc, dáng người cũng cường tráng hơn nhiều, vòng eo cơ bụng chưa bao giờ giảm, tính cách từ hơi kiêu ngạo chuyển sang nhiệt tình, không câu nệ tiểu tiết.

Nhưng bọn họ thích biến hóa này, chẳng sợ cắn răng, trộn nước mắt, đều phải thực hiện mộng tưởng của chính mình.

Càng cảm tạ Thẩm Ngôn mang cơ hội này cho bọn họ—— Ánh sáng Omegacủa họ.

Các quân giáo sinh khác tự phát nhường ra bọn họ một con đường, từng bước một đi đến trước mặt lớp đi anh, đi thẳng đến trước mặt Thẩm Ngôn.

"Cúi chào!"

Omega nữ dẫn đầu phát hiệu lệnh, hơn 300 người động tác nhất trí mà cúi chào, tiếng quân ủng va chạm vô cùng rõ ràng, tình huống làm người ta chấn động.

Mà cầu nhiếp ảnh thực tế ảo bay quanh hội trường vừa vặn chụp được cảnh tượng này, sau khi truyền đến Tinh Võng khiến cho vô số cuộc thảo luận sôi nổi.

Bức ảnh này được đặt tên là hy vọng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play