Biên dịch: Yên Hy

Thẩm Ngôn thoáng nhìn hốc mắt hơi phiếm hồng của Hạ Lăng, biểu tình hơi giật mình, lần đầu tiên cảm nhận rõ ràng tâm lý yếu ớt của Alpha trong Kỳ nhạy cảm.

Thân là vương bài Học viện Quân sự Đế quốc, A cao cấp thực lực top đầu, lại làm ra biểu cảm mất mát lại ẩn nhẫn này, hoàn toàn ngoài dự liệu của cậu.

Cảm giác dạ dày trống rỗng kêu gào, Thẩm Ngôn trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn nói: "Ăn cơm trước đã."

"Được." Hạ Lăng rũ mắt, đeo xong dép lê vào chân thiếu niên rồi nhẹ nhàng đặt trên mặt đất, "Tôi đi đẩy xe đồ ăn, sẽ quay lại ngay."

Trước khi rời đi, đôi mắt xanh thẳm của Alpha bình tĩnh nhìn cậu, giọng nói lành lạnh mang theo vài phần khẩn cầu: "Đừng về trước, được không?"

"... Ừm."

Chờ hắn rời đi, tầm mắt Thẩm Ngôn đảo qua kiểu áo sơ mi mới trên người, đem đầu dựa vào lưng ghế sô pha, yên lặng thở dài.

Cậu thật sự không ngờ sẽ biến thành như vậy.

Từ lúc biết độ xứng đôi của mình cùng Alpha khác đều rất thấp, cầu liền không để ý việc này. Càng không nghĩ tới sẽ cùng Hạ Lăng...?

Nguyên nhân chính vì không hề phòng bị, mới có thể khiếp sợ đến vậy.

Vừa rồi Alpha xin lỗi cậu, nhưng kỳ thật hình như đối phương mới là người chịu thiệt.

Hắn còn giúp mình ——

Thẩm Ngôn dùng mu bàn tay che mắt, cảm giác vừa xấu hổ vừa thẹn thùng, bên tai không tự giác phiếm hồng.

Hạ Lăng không phải có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng sao?

Danh hiệu Đóa hoa cao lãnh không phải đến từ hư không.

Cho nên vì cái gì, vì cái gì sẽ......

Hình ảnh chợt lóe qua đầu, ngón tay thon dài Thẩm Ngôn nắm chặt sô pha, cho tới bây giờ vẫn không thể tiếp thu sự thật này.

Xét đến cùng vẫn bị Pheromone ảnh hưởng.

Thiếu niên nhíu mày, lần này xác thật là cậu sơ suất.

Pheromone của thế giới ABO, khác với bất kỳ loại vũ khí nào trong nhận thức trước đây của cậu.

Bởi vì có tinh thần lực 3S, cho nên thiếu niên cũng không sợ bất kỳ công kích Tinh thần lực nào; đồng thời, chịu qua huấn luyện khắc nghiệt từ nguyên soái và quân bộ, có thể phân rõ ra bất kỳ loại khí độc hại, thuốc, chất độc, v.v., nhưng không có pheromone trong đó.

Đối với vũ khí phần ngoài mà nói, Pheromone càng giống một loại tự phát, từ trong ra ngoài phát ra độc tố, thậm chí có thể ảnh hưởng đến lý trí con người, xác thật không thể khinh thường, cần phải nghiên cứu thật kỹ.

Chỉ là, cậu hiện tại nên lấy thái độ gì đối mặt với Hạ Lăng đây?

Đặc biệt đối phương còn ở Kỳ nhạy cảm yếu ớt.

Bực bội quá.

Thẩm Ngôn hỏi hệ thống: "Lúc ấy vì sao mày không nhắc nhở tao?"

Hệ thống: "... Bởi vì tình huống không nghiêm trọng lắm."

Kỳ thật phần lớn ở góc nhìn của nó đều là mosaic, suy cho cùng nó hoàn toàn không có tư cách nhìn trộm sinh hoạt riêng tư của ký chủ và vị đại nhân kia.

Bất quá làm hệ thống thông minh, nó có thể căn cứ biểu hiện hai người, tìm hiểu ra kết quả có khả năng nhất.

Thẩm Ngôn mặt không biểu cảm: "Vậy còn không nghiêm trọng?"

Cổ, ngực lẫn phần eo cậu, cơ bản đã thảm không nỡ nhìn, cúc áo cho dù thắt đến trên cùng cũng không che được.

Hệ thống nỗ lực an ủi: "Ký chủ không cần để ý quá mức, việc này ở thế giới ABO không đáng gì.

Mục tiêu nhiệm vụ cũng không có đánh dấu cậu, ngay cả đánh dấu tạm thời cũng không, tuyến thể cậu cũng không bị hao tổn, vẫn chưa tạo thành thương tổn nào."

Thẩm Ngôn nhíu mày: "Chỉ là, quan hệ của tôi và Hạ Lăng......" Thật sự có thể trở lại trước kia sao?

Hệ thống: "Ký chủ tính toán từ bỏ mục tiêu nhiệm vụ số một sao?"

Thẩm Ngôn rũ mắt: "... Tôi không nghĩ tới việc này."

Cậu không muốn từ bỏ người bạn Hạ Lăng này.

Với cậu mà nói, rất khó tìm người bạn Alpha nào cùng chung chí hướng tương tự, cho dù là sở thích, hay là ý nghĩa đối chiến cơ giáp.

Nếu không phát sinh chuyện này thì tốt rồi, haizz.

Thẩm Ngôn không ngừng thở dài.

Hệ thống: "Kỳ thật, ký chủ không bằng thuận theo tự nhiên, đem hết thảy giao cho thời gian."

Thuận theo tự nhiên......

Thẩm Ngôn đang tự hỏi, cửa đã bị gõ ba nhịp có tiết.

Tiếng không nặng không nhẹ, mỗi lần gõ khoảng cách thời gian cũng hoàn toàn thống nhất, hoàn toàn phù hợp với cá tính không cẩu thả của Alpha.

Hạ Lăng đẩy toa ăn tiến vào phòng, tầm mắt tinh chuẩn bắt giữ Omega ngồi ở trên sô pha, cơ bắp căng chặt nháy mắt thả lỏng, nội tâm trống rỗng cũng hoàn toàn được lấp đầy.

Tuy rằng chỉ rời đi năm phút, với hắn đã quá lâu.

Mỗi phút mỗi giây không nhìn thấy đối phương đều quá gian nan, Hạ Lăng chưa từng có khát vọng tương tự, đặc biệt đã trải qua an ủi thật sự.

Alpha nếm được ngon ngọt hận không thể giây phút nào cũng có thể chạm vào đối phương, cảm thụ Pheromone của bạn đời thật gần.

Cơm trưa tới muộn dị thường phong phú, không thua gì bữa ăn sáu sao trong ký túc xá Hạ Lăng.

Hai người ngồi ở một chiếc bàn ăn nhỏ trong phòng khách, đối mặt với nhau.

Không khí có chút cứng đờ, Thẩm Ngôn vẫn luôn cúi đầu chăm chú vào đồ ăn trên bàn, không có giao thoa gì với đối phương.

Bất quá, cậu phát hiện bàn ăn đều là món cậu thích ăn.

Hơn nữa món thích nhất vừa vặn bày trước mặt cậu, tựa như được chuẩn bị riêng cho một mình cậu.

Thẩm Ngôn buông bộ đồ ăn trong tay, hơi xuất thần.

Đang nghĩ ngợi, trước mặt xuất hiện một đĩa nhỏ thịt thú biển được loại bỏ xương cẩn thận xuất hiện trước mặt cậu.

Ngón tay lạnh lẽo trắng nõn Alpha thu hồi trong tầm mắt, thiếu niên ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt của Hạ Lăng trong không trung, đôi mắt màu lam kia dường như vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cậu, khác với lúc trước, mang theo một chút nóng rực vượt mức bình thường.

Ánh mắt Thẩm Ngôn trong lúc lơ đãng đảo qua môi mỏng đối phương, lập tức dời mắt, bên tai cũng theo đó ửng đỏ.

Thịt thú biển tươi mới ngon miệng, nhưng cậu lại thất thần.

Quả nhiên vẫn không có cách nào trở về lúc chưa phát sinh gì.

Vẫn bình tĩnh vài ngày thì tốt hơn.

Bữa trưa trôi qua bằng bầu không khí trầm mặc áp lực, người máy thông minh động thu thập mâm đồ ăn, Thẩm Ngôn phát hiện đĩa của Hạ Lăng hầu như chưa từng động đến.

Đối phương có phải cũng hối hận giống cậu không?

Alpha trong kỳ nhạy cảm khẳng định dễ mất lý trí hơn mình, thật ra cũng không thể trách hắn.

Omega nghĩ vậy, là Đóa hoa cao lãnh cuồng sạch sẽ... Ừm, có ả năng nội tâm phản cảm sẽ càng nghiêm trọng, nói không chừng sẽ mắc bóng ma tâm lý cũng nên.

Tóm lại, hai người đều yêu cầu một chút thời gian điều chỉnh.

"Hạ Lăng ——"

"Rất xin lỗi." Hai giọng đồng thời vang lên.

"Em có phải muốn đi không?" Hạ Lăng nhìn thẳng thiếu niên, môi mỏng mím thành một đường thẳng tắp, tròng mắt xanh thẳm vỡ vụn như băng tan, trong mắt đầy yếu ớt, "Tôi có thể thỉnh cầu em ở lại không?"

"Tôi cần em."

"Đừng đi."

"Đừng đi, được không?"

"Rất xin lỗi."

......

Alpha hoàn toàn mất đi bình tĩnh cùng xa cách ngày xưa, hàng mi dài giống băng tuyết rơi xuống, tiếng nói thanh lãnh rất nhỏ mà run rẩy, khớp xương ngón tay rõ ràng gắt gao nắm lấy tay Thẩm Ngôn, thế nào cũng không chịu buông ra.

Omega nhìn hốc mắt phiếm hồng của người nọ, trái tim không thể ức chế mà nhảy lên một chút, rốt cuộc vẫn mềm lòng.

Cậu chưa từng thấy Hạ Lăng như vậy, không còn vẻ thiên chi kiêu tử cao cao tại thượng, ngược lại mang theo một loại cảm tuyệt vọng, vừa hèn mọn, vừa khao khát, làm người không thể từ chối.

"Vậy tôi chờ đến tối mới về."

Cậu không có khả năng qua đêm ở bên ngoài, hơn nữa loại tình huống này, lỡ như xảy ra chuyện gì sẽ thành mớ hỗn độn.

Không thể không nói, Thẩm Ngôn hiện tại có vài phần cảnh giác Hạ Lăng, khủng hoảng tín nhiệm bắt đầu yên lặng trồi lên, mối quan hệ giữa hai người cũng đang rất cần được sửa chữa.

"Cảm ơn." Chân mày nhíu chặt của Alpha rốt cuộc giãn ra vài phần, cả người cũng không còn căng chặt như cũ, hắn rũ mắt nhìn những ngón tay như ngọc cùng cổ tay hơi mảnh khảnh của Omega, nhịn không được đem nó cầm thật chặt một ít.

Nếu có thể nói, hắn càng muốn đem đầu ngón tay xinh đẹp này đặt ở bên môi hôn từng chút, rồi ngậm lấy, ng hắn biết lần này khẳng định không có cơ hội.

Thẩm Ngôn cảm thấy khó giải quyết.

Vừa bắt đầu còn ổn, hai người cùng nhau ngồi trên sô pha ở phòng chiếu phim, xem lại một lần nữa thuộc tính cùng mỗi một bộ phận của Ngân Dực sau cải tạo, coi như làm quen trước công năng của cơ giáp mới.

Chờ đến Kỳ nhạy cảm của Hạ Lăng kết thúc, liền có thể cùng ba vị cơ giáp sư bậc thầy thương nghị cải tạo cơ giáp, hiệu suất càng cao.

Ai ngờ bước đi này mới tiến hành một nửa, tầm mắt Hạ Lăng liền khống chế được mà chuyển hướng về Omega ái mộ, đôi mắt xanh thẳm yên lặng nhìn thiếu niên, hoàn toàn xem nhẹ sự tồn tại của sơ đồ thiết kế.

Thẩm Ngôn cảm nhận được tầm mắt thành thực kia dần ngưng tụ, dường như mang theo độ ấm, làm người không thể ngó lơ.

Thiếu niên nhịn không được nghiêng đầu nhìn hắn, lại vừa lúc đâm nhập vào bên trong đôi mắt sâu thẳm tựa biển cả, dường như mặt hồ đóng băng nháy mắt đã vỡ vụn toàn bộ, mặt hồ bình tĩnh tạo nên từng trận sóng gợn, vài tia sáng thấp thoáng, giống ngôi sao rơi xuống.

Rất đẹp.

Thừa dịp Omega hốt hoảng, Hạ Lăng rũ mắt, đem động tác nắm lấy tay đối phương sửa thành tư thế mười ngón tay đan vào nhau, sau đó từng chút buộc chặt.

Nhìn mười ngón tay đan xen dây dưa lẫn nhau, d.ục vọng chiếm hữu mãnh liệt của Alpha cũng được thỏa mãn đôi chút.

Không sai, hắn đang từng bước một, một lần lại một lần thử điểm mấu chốt của Omega.

Nếu thời điểm đối phương mới vừa đáp ứng lưu lại làm ra động tác này, khẳng định sẽ không được chấp thuận.

Nhưng mà hiện tại......

Hạ Lăng nhắm mắt, chẳng sợ đáy lòng có vài phần nắm chắc, nhưng khi tầm mắt Thẩm Ngôn dừng ở ngón tay giao nhau của hai người, hắn vẫn không thể kiểm soát ngừng thở, cơ bắp cánh tay cũng theo đó căng chặt, cơ bắp đột nhiên phồng lên.

May mắn, đối phương vẫn ngầm đồng ý, không đem tay hắn buông ra.

Khẩn trương trong nội tâm Hạ Lăng dần tan đi, cảm thụ được xúc cảm đụng chạm tại đầu ngón tay, mặt mày thanh lãnh nhiễm độ ấm nhàn nhạt.

Hắn khát vọng đụng vào đối phương, khát vọng từng tấc cơ thể đối phương, tâm tình yêu thích quá rõ ràng, hắn hy vọng mỗi một phút mỗi một giây đều ở bên đối phương.

Hắn không chỉ muốn cho con bướm này trên đầu ngón tay hắn, còn muốn mềm nhẹ vuốt ve, đụng vào râu mẫn cảm của nó.

Tuyệt đối sẽ không để nó từ đầu ngón tay bay đi.

Nhận thấy được tầm mắt Alpha lại dừng trên người mình, Thẩm Ngôn đành phải tận lực bỏ qua, nhưng cảm xúc nóng rực tại ngón tay, sự đụng chạm tinh tế của đối phương cũng khiến tâm người ta phiền loạn.

Nội tâm thiếu niên xuất hiện chút bất đắc dĩ, Alpha trong Kỳ nhạy cảm đều dính người như vậy sao? Cho dù đóa hoa cao lãnh cũng không ngoại lệ.

Song nghĩ như vậy, trái lại đem chuyện khiếp sợ và vô thố kia hòa tan không ít.

Sơ đồ cải tạo cơ giáp đã không thích hợp nghiên cứu lại, mà chiếu lại video chiến đấu khác có vẻ cũng tương tự.

Alpha Kỳ nhạy cảm sẽ không thảo luận ý tưởng đối chiến lẫn kỹ xảo tác chiến với cậu, cậu cũng không thể rời đi, Thẩm Ngôn đột nhiên trở nên nhàn nhã.

"Muốn đi phòng huấn luyện cơ giáp hay không?"

Nhận thấy được thiếu niên nhàm chán và thất thần, môi mỏng Hạ Lăng mím chặt, khớp xương ngón tay rõ ràng tại bên người nắm chặt, rốt cuộc vẫn chủ động đề nghị.

"Được, ở chỗ nào?" Thẩm Ngôn nháy mắt ném các suy nghĩ khác đi, mắt tím nở rộ ra màu sắc bắt mắt, như hàm chứa triệu ngôi sao.

Kể từ khi cậu đấu với Hạ Lăng một lần trong khiêu chiến tân sinh, cậu chưa bao giờ huấn luyện thực địa nữa. Mặc dù số lần đối chiến Internet tuy rằng không ít, nhưng cho dù có chân thật đến mấy cũng có một ít khác biệt, cậu đã sớm phi thường mong đợi.

Hơn nữa tinh thần lực cậu đã khôi phục hơn năm phần, sẽ không dễ dàng bị tiêu hao quá mức, lần này nhất định có thể thi đấu thật tốt.

"... Ở tầng cao nhất. Tôi mang em đi."

Hạ Lăng nhìn chăm chú vào đôi mắt tím mỹ lệ của Omega, cảm nhận được cảm xúc vui sướng từ đối phương, cảm giác mất mát nguyên bản bởi vì không thể chạm vào đối phương đã hoàn toàn bị loại bỏ, mỗi biểu hiện của đối phương đều tác động tới hắn.

Phảng phất trái tim đều nhảy lên vì cậu.

Có đôi khi chính hắn cũng hoài nghi, vì sao sẽ thích một người đến thế?

Dường như từ ánh mắt đầu tiên thấy đối phương, đã không tự chủ được chú ý đến cậu, tầm mắt không thể rời khỏi người cậu, toàn bộ phá lệ, mất khống chế đều dành cho người trước mắt này.

Thật sự rất thích.

Hai người đi vào tầng cao nhất, mái vòm cực lớn mở nửa, ánh nắng từ trên cao xuyên thấu qua, rộng rãi sáng sủa.

Không gian khổng lồ, thiết bị giám sát công nghệ cao, vách tường bằng hợp kim Titan, đều triển lộ thực lực của gia tộc thượng lưu.

Hai mươi Thẩm gia cũng không bằng giá trị của phòng huấn luyện này.

"Nhiệt độ hiện tại là 26 độ, độ ẩm tương đối là 50%, độ sáng của đèn đã tự động giảm, hệ thống sân được kích hoạt, khởi động thiết bị chặn âm thanh. Chúc ngài tập luyện vui vẻ." Hệ thống thông minh tự động báo cáo.

Hạ Lăng đem hình thức từ huấn luyện đơn điều chỉnh thành đối chiến hai người, mặt đất tức khắc hiện ra một đấu trường hình tròn, vị trí tập trung đầu của cả hai bên cùng xuất hiện, đồng thời hệ thống phòng thủ cấp S được mở ra, cho dù lầu dưới cũng sẽ không cảm nhận được chút chấn động nào.

Mọi thứ đều được tái hiện tham chiếu trực tiếp với trận chiến thực sự, màn hình ánh sáng cực lớn phía sau sân sẽ tự động phân tích hiển thị giá trị thiệt hại, đồng thời sao lưu video vào cơ sở dữ liệu.

Thẩm Ngôn quá mức kinh hỉ, phòng huấn luyện này y đúc với chờ mong của cậu.

Hạ Lăng lấy cơ giáp Ngân Dực ra, cơ giáp màu bạc cao mười sáu mét như thanh kiếm lợi hại xuất vỏ, từ chất liệu và xúc cảm bên ngoài cũng đủ nhìn ra sự bất phàm.

Thẩm Ngôn cũng lấy ra cơ giáp Viêm màu đỏ của mình, so sánh với cơ giáp cấp R, ển nhiên kém cỏi không ít, nhưng cậu cũng không để ý.

Đang chuẩn bị tiến vào khoang điều khiển, lại bị Alpha gọi lại.

"Tôi còn ở Kỳ nhạy cảm." Hàng mi dài Hạ Lăng hơi rũ, thanh âm thanh lãnh mang theo một chút khàn khàn: "Cần Pheromone của em."

"Cà vạt." Sợ đối phương hiểu lầm, Alpha lập tức bổ sung: "Đem cà vạt em cho tôi, được không?"

"... Được." Thẩm Ngôn do dự vài giây, vẫn đem cà vạt rút ra đưa cho đối phương, cổ áo rộng thùng thình để lộ dấu vết rậm rạp, cậu đành phải giơ tay gom lại.

Hô hấp Hạ Lăng lập tức dồn dập lên, hắn khắc chế dời mắt, đem cà vạt bản thân đưa cho thiếu niên, "Dùng của tôi đi."

"Ừm."

Hai người trao đổi cà vạt.

Cà vạt Hạ Lăng màu xanh biển với hoa văn vàng, không phù hợp với áo sơ mi

Cà vạt của He Ling có màu xanh đậm với ánh vàng, không phù hợp với áo sơ mi hưu nhàn màu đen trắng; mà cà vạt chỉ màu đen của Thẩm Ngôn trên chiếc áo sơ mi trắng tỉ mỉ của alpha cũng vậy.

Bởi vậy hai người có thể rõ ràng cảm nhận được, đây là vật phẩm bên người thuộc về một người khác.

Thẩm Ngôn ngồi trên vị trí điều khiển, đếm ngược thi đấu còn thừa một phút, không tự giác kéo cà vạt trên cổ áo thủ công tinh xảo.

Mặt trên lây dính mùi hương gỗ tùng lạnh của Alpha, hơi thở băng tuyết mát lạnh hỗn loạn, hô hấp là hương vị này, ngỡ như bị bao vây.

Cậu lấy lại bình tĩnh, không suy nghĩ chuyện khác nữa.

Mà lúc này, môi mỏng Hạ Lăng nhếch lên, đem cà vạt thiếu niên trong tay từng chút vuốt phẳng, chậm rãi thắt lên cổ áo.

Ngón tay thon dài xuyên qua vải dệt màu đen, thỉnh thoảng đặt bên môi khẽ hôn, thắt cà vạt xong rất nhanh mở ra, thẳng đến khi vị bạc hà mát lạnh kia hoàn toàn nhiễm hương gỗ lạnh băng, mới lần nữa mang nó lên.

Cơ giáp màu đỏ cùng màu bạc lấy tốc độ mắt thường không nhìn kịp va chạm trên không trung, chỉ còn lại vài tàn ảnh, ngay cả không khí vì tốc độ cao cũng bị vặn vẹo, tiếng nổ mạnh liên tiếp không ngừng và tiếng đánh vang lên giữa sân, mặt đất kiên cố bằng hợp kim Titan thỉnh thoảng lõm vào một cái hố sâu.

Lần này không giống lần trước nguyên nhân vì tinh thần lực mà tốc chiến tốc thắng, càng giống một trận luận bàn, một trận đối chiến cực kỳ vui vẻ.

Ngón tay Thẩm Ngôn như bay như nhảy trên bàn điều khiển, cơ giáp màu đỏ dùng tốc độ không tưởng tránh né công kích của cơ giáp cấp R.

Kim Vũ Vương Điệp ở Khu não phối hợp tăng tốc, lui về phía sau, phối hợp di chuyển cấp S từ vị trí phía trước vòng sau, quay người 90 độ nhảy tại không trung, đồng thời phối hợp trường kiếm chém cùng một bộ phận nhiều lần, dưới công kích dày đặc liên tục như vậy, cho dù cơ giáp thuộc tính mạnh như cấp R cũng bị vỡ một chỗ nhỏ.

Đôi mắt màu tím của Omega lóe lên một ý cười, không có sơ hở, vậy thì chế tạo sơ hở thôi!

Bước nhảy hình vòng cung phối hợp với phóng vũ khí, cơ giáp màu đỏ phóng lên cao như một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực lao xuống, trường kiếm màu bạc giơ lên cao, ánh sáng kiếm lóe lên chém về phía phần vai, liên tục chém về phía sườn, nghiêng phía dưới chém xuống, đâm thọc phía trên, pháo quang tử như một chùm ánh sáng mạnh đột nhiên phóng ra ——

Thần sắc Hạ Lăng ngưng trọng tránh né công kích cường thế, đôi tay thao tác ấn phím nhanh đến chỉ còn tàn ảnh.

Đột nhiên, không biết khi nào cơ giáp màu đỏ mai phục tại phía sau sườn, đột nhiên nổ tung, nhảy vào không trung tuôn ra ánh sáng chói mắt, trước mắt hắn nháy mắt trắng xoá một mảnh, sau đó liền nghe được thông báo phần vai bị pháo quang tử làm tổn thương nặng.

【 Cảnh cáo, phía sau vai phải bị công kích nghiêm trọng, trình độ tổn thương hiện tại 50%, công kích vũ khí lạnh mất tác dụng, hệ thống phòng ngự mất tác dụng......】

Trường kiếm vàng nhạt một giây sau đổi sang tay trái, đây là lần đầu tiên hắn trong đối chiến để lộ tuyệt kỹ che giấu, mặt này chưa một phân tích đối chiến hay đối thủ nào nhận biết.

Không có người biết, vương bài Học viện Quân sự Đế quốc, TOP1 một thế hệ vàng mới quân giáo sinh, ở đủ loại thi đấu vẫn chưa thể hiện toàn bộ thực lực.

Tay trái của hắn cũng linh hoạt giống tay phải, thậm chí càng nhanh nhạy hơn.

......

Trận chiến này ngang nhau về lực lượng.

Thiên tài cấp 3S Thẩm Ngôn thực lực trên một chút, chẳng qua trình độ thuộc tính cơ giáp nhất định hạn chế cậu phát huy; mà hậu chiêu che giấu của Hạ Lăng cũng không ngờ được, thắng bại chỉ một chút xíu.

Bọn họ so không ngừng một lúc.

Một hồi sau kết thúc, thường nghỉ ngơi mười phút lại lần nữa tiếp tục, cảm giác gặp kỳ phùng địch thủ làm cả hai người đều phá lệ hưng phấn.

Ước chừng một tiếng rưỡi sau, hai người đồng thời ngừng lại.

Thẩm Ngôn thật lâu đã không có cảm giác vui sướng tràn trề này.

Tuy rằng tinh thần lực còn thừa không bao nhiêu, đầu ngón tay cũng căng đến phát đau, thân thể càng vô lực, nhưng tâm lý lại được thỏa mãn lâu mới có được, thống khoái tự như giữa ngày hè nắng chói chang uống một hớp nước bạc hà mát lạnh.

Omega áo sơmi đã bị mồ hôi tẩm ướt hoàn toàn, dính sát người, đột ngột hiện ra eo tuyến xinh đẹp cùng đường cong cơ bắp mượt mà.

Cơ bụng nhàn nhạt phủ kín một tầng nước, dấu vết trên người cũng ánh đèn hạ như ẩn như hiện, có vẻ áo sơmi hơi mỏng không che được thân hình tốt đẹp của cậu.

Khi cậu bước ra khỏi khoang điều khiển, đôi mắt Hạ Lăng lập tức đỏ lên.

Pheromone bạc hà theo mồ hôi phát ra, tùy ý phiêu tán trong không khí, mang theo dụ hoặc khôn kể, mà Omega bị mồ hôi tẩm ướt thân thể càng như một mồi lửa đốt cháy máu trong người hắn, lý trí trở nên tràn ngập nguy cơ.

Nhưng hắn nếu lại có bất kỳ hành động gì, con bướm nhất định sẽ bay đi.

Thẩm Ngôn dường như cũng đã nhận gì đó, nửa bước chân dừng lại, quay về khoang điều khiển.

Cậu dùng quang não nhắn tin cho Hạ Lăng, 【 Anh về trước đi, đợi lát nữa tôi mới ra. 】

Hạ Lăng: 【... Ừ. 】

Qua hai phút, Thẩm Ngôn thấy được đối phương gửi tin nhắn đến.

Hạ Lăng: 【 Tôi đã tiêm thuốc ức chế. 】

Hạ Lăng: 【 Em... Đừng đi. 】

Tầm mắt Thẩm Ngôn dừng trên ba chữ thuốc ức chế, tuy rằng không nói rõ, hưng cậu biết đối phương khẳng định tiêm vào thuốc ức chế nồng độ cao, trong lòng không biết là tư vị gì.

Thẩm Ngôn: 【 Ta đồng ý buổi tối mới đi rồi, sẽ không đổi ý. 】

***

Like và bình luận ủng hộ tôi nha!!! / Hoan nghênh tới check lỗi chính tả ~~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play