Biên dịch: Yên Hy

Thẩm Ngôn ngồi trên Aircar trở về, bắt đầu có khao khát với đời sống quân giáo sinh.

Ngoài đãi ngộ ở lại ra, còn có thể thường xuyên thảo luận ý tưởng tác chiến với Hạ Lăng, cũng có thể tiến hành huấn luyện đối chiến thực địa, so với Học viện Quý tộc Tinh Nhã còn phong phú hơn nhiều, cũng là sinh hoạt cậu muốn hướng đến.

So sánh với hoàn cảnh khẩn trương kiếp trước, bầu không khí thế giới này thong thả hơn nhiều, giao chiến với Thú tinh đều phần nhiều tập trung ở tinh cầu xa xôi, tình hình chiến đấu cũng không kịch liệt, có rất nhiều tinh cầu đã vài thập niên không trải qua chiến tranh.

Có lẽ cậu thật sự có thể hưởng thụ một chút cuộc sống bình thường của quân giáo sinh.

Có đôi khi, Thẩm Ngôn thậm chí cảm thấy ở thế giới này cũng hẳn là xấu.

Đúng lúc này, quang não bắn ra tin tức, một người đàn ông họ Thiệu yêu cầu trò chuyện video.

Họ Thiệu?

Thẩm Ngôn suy đoán, có lẽ liên quan đến Thiệu Tinh Lan.

Video chuyển qua, quang bình đối diện xuất hiện một khuôn mặt soái khí chững chạc, màu mắt hổ phách không sai biệt giúp thiếu niên xác định được ngay quan hệ của ông với Thiệu Tinh Lan.

"Chào cậu, tôi là bố của Thiệu Tinh Lan – Thiệu Tuy, rất cảm ơn cậu đã cứu Tinh Lan."

Là nhà sản xuất vũ khí lớn nhất trong đế quốc, người đàn ông trung niên này đã độc quyền hơn 70% việc sản xuất cơ giáp và vũ khí trong toàn bộ đế quốc, thương nhân khổng lồ có thể làm giới kinh doanh chấn động chỉ bằng cái nhấc tay.

Tuy vậy ông trước mặt Thẩm Ngôn lại hoàn toàn không tự đại, ong lời nói tràn ngập cảm kích, thậm chí có vài phần kích động.

"Tinh Lan từ lúc mười tuổi đến nay đã có bệnh Tinh thần lực không ổn định, tám năm, chúng tôi đã dùng hết biện pháp, cũng chỉ có thể tạm thời áp chế. Đây là lần đầu tiên bình phục trong thời gian ngắn, thật sự... cảm ơn cậu."

Không chỉ có như thế, hiệu quả lần trị liệu này quả thực không có trước đó.

Nhận được thông tin Tinh thần lực Thiệu Tinh Lan bạo động, đội chữa trị chuyên nghiệp do Thiệu thị thành lập ngay lập tức chạy đến, tiếp đối phương từ Học viện Quân sự Đế quốc đi, chỉ ngay sau Thẩm Ngôn rời đi hai phút.

Sắc mặt chàng trai tuy rằng không quá tệ, nhưng đội chữa trị vẫn như thường kiểm tra một loạt thông số.

Sau khi xét nghiệm máu, kiểm tra đo lường khu não, đánh giá Tinh thần lực, kiểm tra tính ổn định, kiểm tra trạng thái cơ thể,..vv. tất cả bị hiệu quả trị liệu hoàn mỹ đánh khiếp sợ.

Lần điều trị này không áp chế như dĩ vãng, mà hoàn toàn chải chuốt lại Tinh thần lực đang xao động, dần dần biến thành Tinh thần lực bản thân.

Không chỉ có không có bất kỳ tác dụng phụ lẫn đau đớn, còn giúp số liệu Tinh thần lực Thiệu Tinh Lan lên 2%!!

Trời ơi.

Cho dù đội chữa trị đứng đầu đế quốc cũng chưa gặp tình huống tương tự, cả nhóm khiếp sợ không thôi, hận không thể đem số liệu kiểm tra lại vô số lần.

"Thiệu tổng, tình trạng Tinh thần lực không ổn định của thiếu gia Tinh Lan được cứu rồi!"

Vẻ mặt tổ trưởng đội chữa trị phấn chấn vội vàng báo cho ông chủ, ông biết đối phương đã trả cái giá lớn thế nào để cứu đứa con trai duy nhất của mình.

Lúc này Thiệu Tuy vẻ mặt cảm khái nhìn thiếu niên chỉ mới 18 tuổi, số tuổi không chênh với Tinh Lan là bao, lại có năng lực mạnh mẽ đến vậy, thực sự hiếm thấy.

Không, là độc nhất vô nhị.

Năng lực chữa trị như vậy là thiên phú toàn bộ đế quốc không tìm ra người thứ hai.

"Khả năng về sau Tinh Lan phải nhờ đến cháu."

Thấy đối phương vẫn chưa từ chối, Thiệu Tuy trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Cháu muốn bồi thường cái gì, chỉ cần Thiệu thị có thể đưa, bất luận yêu cầu gì cũng có thể đưa ra."

Sợ đối phương hiểu lầm, người đàn ông lập tức nghiêm túc bổ sung, "Chúng tôi không có ý khác, chỉ muốn biểu đạt lòng biết ơn cháu."

Lúc này, ông phải gia chủ Thiệu thị giá trị tài sản nghìn tỷ, mà là một người bố bình thường.

Thẩm Ngôn nhìn chân thành trong mắt ông, hơi hoảng hốt.

Không nghĩ tới Thiệu Tinh Lan có được người nhà yêu quý cậu đến thế.

Thật tốt.

Thẩm Ngôn không nghĩ tới muốn báo đáp gì cả, chẳng qua cậu bỗng nhiên nhớ tới bối cảnh mục tiêu nhiệm vụ đã giới thiệu trước đó, có lẽ việc tìm tài liệu hiếm có, đối phương thật sự có thể giúp được một tay.

"Tôi muốn chữa trị một cơ giáp......"

Thiếu niên đề cập đến yêu cầu của mình, hy vọng đối phương có thể hỗ trợ lưu ý 35% nguyên liệu quý giá kia, nếu thuận tiện, nguyên liệu bình thường cũng có thể mua trong một lần xong, tiết kiệm sức lực và thời gian.

Omega nói thẳng ra: "Hơn hết hiện tại tôi tạm thời không có nhiều tinh tệ đến thế, chỉ có thể dự chi trước một bộ phận."

Cậu từng tra trên Tinh Võng, đối với các đơn hàng lớn, bạn có thể trả trước 30%, cuối cùng thanh toán số dư, dù sao thì cậu luôn có thể kiếm lại được.

Thiệu Tuy nhìn biểu cảm đầy nghiêm túc của thiếu niên, cười gật đầu, "Được, không thành vấn đề."

Ông cực kỳ thưởng thức thiếu niên này.

Nếu những người khác cứu con trai độc nhất Thiệu thị, e rằng cũng không ngoa chút nào với miệng sư tử, dù sao thì tài sản của Thiệu thị cũng đứng đầu danh sách, một chút lọt xuống từ đầu ngón tay cũng đủ để người khác sống phung phí mấy đời.

Nhưng đối phương không hề có suy nghĩ báo ân, ngược lại cảm thấy đó là chuyện bình thường.

Thiệu Tuy có vài phần tò mò với thiếu niên thiên tài này, đến tột cùng trải qua như thế nào mới nuôi dưỡng được tính tình không thèm hơn thua này.

Kiến thức và trải nghiệm không bình thường, giọng điệu không kiêu ngạo không siểm nịnh (*), hoàn toàn không giống một người trẻ tuổi 18 tuổi.

(*)không kiêu ngạo không siểm nịnh (不卑不亢): đúng mực (không tự ti cũng không kiêu ngạo).

Cắt đứt thông tin, Thiệu Tuy trực tiếp liên hệ cho người phụ trách Thủ Đô Tinh Cầu.

"Về sau chú kết nối đơn độc với Thẩm Ngôn, cần đáp ứng tất cả nhu cầu đối phương càng sớm càng tốt. Nguyên liệu, cơ giáp, vũ khí và các sản phẩm khác của Thiệu thị đều được thống nhất mức chiết khấu 30%. "

Người phụ trách Tào Sùng nhận được thông tin hoảng sợ mình làm nơi nào không được tốt.

Phải biết rằng cho dù bản thân đã là tổng phụ trách hơn một ngàn cửa hàng, được săn đón ở bên ngoài, so với sản nghiệp khổng lộ của Thiệu thị cũng trong phạm vi một góc tảng băng mà thôi, có đôi khi một năm không gặp được Thiệu tổng một lần.

Nhưng ông không nghĩ tới, Thiệu tổng ngày thường trăm công ngàn việc lại vì một việc nhỏ mà thông báo cho mình, thiếu niên tên Thẩm Ngôn này có bao nhiêu quan trọng cũng có thể đoán.

Ông run rẩy chuẩn bị đồng ý ——

Thiệu Tuy trầm ngâm: "... Không được, không giảm 30% nữa."

Người phụ trách - Tào Sùng: "?"

Đây vẫn là Thiệu tổng sát phạt quyết đoán ngày thường sao, mới vừa đưa ra quyết định năm giây đã sửa miệng!

Ông vội vàng cúi đầu che giấu khiếp sợ.

Ngón tay Thiệu Tuy nhịp nhàng gõ trên bàn, suy tư một lát mới nói: "Từ giờ trở đi, tất cả các cửa hàng trong Thủ Đô Tinh Cầu sẽ thiết lập giảm giá cho những lần mua đơn lẻ vượt quá giới hạn nhất định, đồng thời đáp ứng nhu cầu mua sắm.... Quên đi, tôi sẽ yêu cầu bộ phận kế hoạch lập kế hoạch chi tiết cho chú."

Ngày hôm sau, Tào Sùng nhận được bản kế hoạch dài vài trang từ phòng kế hoạch, cảm thấy hơi choáng váng.

Trong đó, so sánh phân tích dữ liệu chi tiết về các loại vật liệu khác nhau mà cơ giáp cần, đồng thời yêu cầu hạ giá tất cả các loại vật liệu quý hiếm cũng hạn chế tiêu thụ, đồng thời tăng lượng thu mua để đảm bảo tồn kho trong cửa hàng.

Ngoài ra, còn có N kế hoạch giảm giá, kế hoạch quà tặng, có thể được điều chỉnh bất cứ lúc nào theo tình hình thực tế.

Tốn nhiều công sức như thế, mục đích cuối cùng chỉ có một cái, đó chính là ——

Cần phải thuyết phục Thẩm Ngôn, đây là cái giá hợp lý.

Tào Sùng đọc đến hoa mắt váng đầu:......

Đã hiểu, ông ta nhất định sẽ tôn Thẩm Ngôn thành khách hàng quan trọng nhất, cung cậu lên giống một vị thần!

*

Buổi tối, Thẩm Ngôn từ phòng tắm ra tới, làn da như ngọc càng thêm ẩm mịn, lông mi dài dày bị hơi nước làm ướt, hơi nóng bao trùm lên mặt mày, giống như tiên tử bước ra từ những đám mây, đẹp như mộng ảo.

Hệ thống đúng lúc báo cáo độ hảo cảm: "Ký chủ, độ hảo cảm mục tiêu nhiệm vụ Lục Vân Thiên cùng Thiệu Tinh Lan đều đã đạt tới 30, khen thưởng nhiệm vụ giai đoạn một – hai bình thuốc khôi phục Tinh thần lực đặc biệt đã gửi đến. Muốn dùng lúc này luôn không?"

Thần sắc Thẩm Ngôn hơi giật mình, hai người đều đạt tới 30.

Lục Vân Thiên cũng đạt tới à......

Cậu rũ mắt nhìn thoáng qua ngày trên quang não.

Mười ngày tới tất cả phải đi kiểm tra đo lường Pheromone, cho nên cậu xem như hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.

Thiếu niên ghé chiếc cằm duyên dáng trên giường, bên dưới áo tắm dài là hai chân thon dài thẳng tắp, đều bóng loáng như dương chi bạch ngọc, oánh nhuận dưới ánh đèn.

Tầm mắt cậu dừng về phía hũ kẹo phía đầu giường, bên trong vẫn đủ 18 viên, cậu tạm thời chưa chạm vào.

Trừ cái này ra, camera phục cổ cũng đặt ở nơi gần bàn nhất, duỗi tay ra đã có thể với được.

Thời điểm ở công viên trò chơi, Lục Vân Thiên nhìn ra thiếu niên thích, trước khi đi cố ý đặt nó vào tủ lầu dưới biệt thự.

Dường như lo lắng thiếu niên sẽ không nhận.

Đáng tiếc, người bạn này sắp phải mất đi.

Trong lòng Thẩm Ngôn có chút buồn phiền, lần đầu có cảm xúc mất mát, vừa xa lạ vừa kỳ quái.

Cậu ngồi thẳng người, ôm lấy bình kẹo trong tay nhẹ nhàng xoay chuyển, ngón tay thon dài trắng nõn thêm phụ trợ của thủy tinh suốt càng giống ngọc khắc.

Thiếu niên rũ mắt nhìn số kẹo bên trong: "... Hệ thống, thật sự không thể cưỡng lại thiên định sao?"

Hệ thống: "Giả thiết là như thế, nhưng, sự thành do người."

Nó tin tưởng cảm tình của vị đại nhân kia với ký chủ.

Thẩm Ngôn nghĩ đến nghi vấn ngày đầu tiên đến với thế giới này, "Độ xứng đôi 100% nhất định sẽ yêu nhau sao?"

Tiện đà nhớ lại giáo viên Omega giảng dạy tại học viện Tinh Nhã. Bà với Alpha thanh mai trúc mã, lúc sau còn có hai đứa nhỏ đáng yêu, nhưng vẫn như cũ chẳng thể chống lại trời định.

Bọn họ quá khứ chẳng lẽ không yêu nhau sao? Khẳng định là yêu.

Nhưng vì sao kết cục cuối cùng sẽ như vậy.

Thẩm Ngôn hơi nhíu mày, cho tới bây giờ cậu vẫn không thể lý giải loại cảm tình này.

Tình yêu thật sự quá phức tạp.

May mắn cậu không cần thứ này.

Đến nỗi Lục Vân Thiên, liền thuận theo tự nhiên thôi.

Dù sao đến lúc đó đối phương sẽ đưa ra lựa chọn trước.

Nghĩ tốt rồi, Thẩm Ngôn đặt bình thủy tinh lại trên đầu giường, nằm thẳng trong khoang trị liệu, dùng thử thuốc Tinh thần lực hệ thống phát.

Kim Vũ Vương Điệp ngủ say nhanh chóng thức tỉnh, tham lam hấp thu năng lượng bên trong, cánh bướm vàng nhẹ nhàng chớp động, phe phẩy một chút lại một chút.

Ánh vàng kim lóe mắt dần dần từ bên cạnh lan vào trong, miệng vết thương đứt gãy trên cánh bướm khỏi hẳn hơn phân nửa, chỉ dư lại một một vài vết thương nhỏ.

Chỉ là Thẩm Ngôn cảm nhận rõ ràng hiệu quả lần này rõ ràng không bằng lần đầu, cơ thể cậu sinh ra kháng thể với loại thuốc này, hai phần chỉ khôi phục tổng cộng 10%, tổng thể còn chưa hồi phục được một nửa.

Hệ thống khẩn trương hỏi: "Ký chủ, lần này cảm giác thế nào?"

Thẩm Ngôn trầm ngâm: "Tốc độ phục hồi hình như chậm đi một ít."

Hệ thống nôn nóng muốn chết: "Ký chủ đừng gấp, tui lập tức đem tình huống này báo lên trên!"

Thẩm Ngôn: "......".

||||| Truyện đề cử: Dẫn Dụ Sói Vào Hang |||||

Cho nên, vấn đề khôi phục vết thương của cậu, đối với hệ thống cùng tổng bộ vô cùng quan trọng sao?

Hàng mi thiếu niên hơi rũ, đầu ngón tay nắm nhẹ lên nắp thuốc.

Cậu biết hệ thống có chuyện gạt chính mình, nhưng đồng thời cậu cũng có thể cảm nhận nó không có ác ý với mình, thậm chí rất quan tâm.

Từ lúc đi vào thế giới này, cậu từ bắt đầu du hí nhân gia trở nên dần dần dung nhập, còn gặp gỡ rất nhiều bạn bè, cảm giác này khá tốt.

Ừm, lại cho nó thêm chút thời gian đi.

*

Thời gian tuyến thể phá,t dục thành thục càng tới gần, mỗi buổi tối Thẩm Ngôn có thể cảm nhận vị trí sau cổ nóng lên, giống như có cái gì đó đang không ngừng tụ tập, sắp chui ra từ đất.

Tối nay, sau khi rửa mặt cậu gỡ vòng cổ xuống, hơi nghiêng người.

Ngón tay thon dài hơi banh phần cổ ra, để lộ đường nét xinh đẹp, phản chiếu qua gương hoàn mỹ, chỉ là vùng sau tai hơi nhô lên một chút.

Cậu tò mò sờ tay vào.

Đầu ngón tay hơi lạnh chạm vào tuyến thể nong nóng, cảm xúc như sợi điện thẳng thẳng lên não, thiếu niên không kìm kịp buộc miệng kêu nhẹ, âm thầm kinh hãi, nơi này còn mẫn cảm hơn so với cậu tưởng tượng.

Thẩm Ngôn lập tức đeo vòng cổ lên lại, về sau vị trí này tuyệt đối không để người khác dễ dàng đụng tới.

Cậu tự giác đặt nó vào hai vị trí yếu ớt.

Sắp bước sang tuổi 18, hiệp hội Omega và trung tâm kiểm tra đo lường đồng thời gửi thông báo, mời cậu ngày mai đến trung tâm kiểm tra Omega tiến hành kiểm tra đo lường, cũng tiến hành đô độ xứng đôi Pheromone.

Thẩm Dịch cũng trước hết trở về từ quân bộ.

Chuyện này đối với bất kỳ một Omega nào đều là chuyện trọng đại ảnh hưởng đến cả đời, đáng giá được coi trọng.

Tuy rằng chính Thẩm Ngôn không có cảm giác gì, nhưng trước ngày kiểm tra một ngày nhận được rất nhiều tin nhắn.

Hạ Lăng: 【Thí nghiệm độ xứng đôi mai rất đơn giản, đừng khẩn trương. Tôi xin nghỉ rồi, nếu được... Tôi đi cùng em được không?】

Lục Vân Thiên: 【 Ngôn Ngôn, ngày mai kiểm tra độ xứng đôi, tôi chờ em ở cổng trung tâm đo lường kiểm tra, đừng sợ. 】

Thiệu Tinh Lan: 【Pheromone của anh trai Thẩm Ngôn có mùi gì nhỉ, muốn ngửi thử quá. Ngày mai có thể chờ anh ở trung tâm kiểm tra đo lường không? 😉】

Trừ cái này ra, còn có Kỷ Nhiên, Liên Phong, cùng với một ít Alpha không quen biết nhắn tin tới, không biết từ đâu có phương thức liên hệ của cậu.

Với mấy lời mời này Thẩm Ngôn từ chối toàn bộ, trường hợp này cậu không thích có người khác bên cạnh.

Nhóm Nhiễm Tân Ngữ cũng thảo luận náo nhiệt trong diễn đàn.

"Thầy Thẩm Ngôn, cậu tin không, ngày mai sẽ có cực nhiều Alpha xếp hàng muốn kiểm tra độ xứng đôi với cậu?"

"Tui cũng chờ mong Pheromone của thầy Thẩm Ngôn nha, không biết sẽ mang hương vị gì?"

"Giờ cứ suy nghĩ, không bằng đi cùng đi."

"Được rồi, thầy Thẩm Ngôn nhất định phải chờ tụi này!"

Trước khi ngủ Nhiễm Tân Ngữ còn cầu nguyện, hy vọng độ xứng đôi Thẩm Ngôn cùng Hạ Lăng cao một chút, tốt nhất đem ném xa những người khác.

Nhóm CP tuyệt đối không nhận thua!

Với vài người, đêm nay định trước là đêm khó ngủ.

Hai giờ sáng, cặp mắt xanh của Hạ Lăng không mang chút buồn ngủ, đứng dậy thay đồ tác chiến, đi huấn luyện.

Lục Vân Thiên nằm trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, dứt khoát bò dậy lật xem ảnh và video của Thẩm Ngôn, tâm tình khẩn trương đến tận hừng đông.

Thiệu Tinh Lan tương đối tốt hơn, vì tuổi tác y chưa đủ, chưa tới lúc kiểm tra độ xứng đôi.

Nhưng tưởng tượng đến có thể ngửi hương vị Pheromone của Thẩm Ngôn, y đã hưng phấn không thôi, hận không thể lập tức đến ngày mai.

Thời gian mọi người chờ đợi rốt cuộc đến.

Aircar màu trắng dừng trước đại sảnh rộng lớn của Trung tâm kiểm tra đo lường, động tác thiếu niên uyển chuyển nhẹ nhàng xuống xe, làm người trước mắt sáng ngời.

Chưa từng có ai gặp qua Omega hoàn mỹ như thế.

Dáng người mảnh khảnh, tỉ lệ hoàn mỹ, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt tím dưới tóc còn lóa mắt đẹp đẽ hơn cả đá quý, như mỹ nhân bước ra từ bức họa, căn bản không tồn tại trên thế gian.

Từ giây phút thiếu niên bước xuống xe, tất cả mọi người nhận ra cậu —— Thẩm Ngôn.

Không chỉ có nhan sắc thần ban, còn là thiên tài Tinh thần lực cấp SS duy nhất toàn đế quốc, nhất cử nhất động đều được chú ý.

Rất nhiều truyền thông nghe tin đến, sớm ngồi canh trước cửa, cầu nhiếp ảnh bắt đầu xoay quanh chụp hình Thẩm Ngôn.

Chụp cận cảnh dưới ống kính độ phân giải cao không những không tổn hao ngoại hình thiếu niên, trái lại còn thể hiện hoàn hảo khuôn mặt không tì vết của cậu trước mặt mọi người, lúc đó mọi người bất giác ngừng thở, cho đến khi Thẩm Ngôn được sĩ quân bốn sao khí thế khiếp người kia hộ tống vào trung tâm kiểm tra đo lường, mới miễn cưỡng hoàn hồn.

"Cuối cùng cũng có rồi, hình ảnh ba chiều siêu nét của Thẩm Ngôn!"

"Oa, quả nhiên đẹp thật, góc nào cũng đẹp. Ngài xem, chúng ta phải chọn cái nào trong đống này đây?"

"Chọn cái gì mà chọn, lập tức mở camera, truyền toàn bộ ảnh chụp lên Tinh Võng, nhanh lên!"

"À à, dạ."

Trợ lý lập tức làm theo, đồng thời trộm gửi mấy tấm này vào quang não của mình, mỗi ngày xem nhiều vài lần cũng tốt.

Nhóm truyền thông thể ra đều biết, độ xứng đối Pheromone với thiên tài như Thẩm Ngôn không quyết định quá nhiều ý nghĩa, độ xứng đôi với Alpha nào cũng đều là vinh hạnh của đối phương.

Nếu như thế, bọn họ càng muốn có được tư liệu trực tiếp về Thẩm Ngôn, dù là chuyện gì.

Bởi vì hiện giờ Thẩm Ngôn chính là mật mã lưu lượng, nhiệt độ bùng nổ.

Fans tăng trưởng bằng tốc độ chóng mặt, trong thời gian ngắn ngủi đã lên số gần một tỷ, trình độ kh.ủng bố như vậy có thể nói đứng đầu toàn bộ tinh tế, độ điên cuồng so với fans Hạ Lăng chỉ có hơn chứ không kém.

Thẩm Ngôn cho dù không làm gì, không biết từ diễn đàn nào xuất hiện ảnh chụp đều có vô số người liếm màn hình(*), khiến rất nhiều minh tinh đỏ mắt không thôi.

(*) Liếm màn hình (舔屏)từ phổ biến trên mạng, trên máy tính nhìn thấy hình ảnh thích hoặc có tình yêu không kìm lòng được muốn vươn đầu lưỡi liếm màn hình, cũng chính là một loại biểu đạt phi thường thích phương thức, làm cho người ta cách màn hình đều muốn đi liếm một ngụm.

Fans tự chế gối ôm mang tới chợ đen tinh cầu khác cũng bị xào giá lên trời, hàng trăm ngàn tinh tệ cũng có người cướp mua.

Càng khủn.g bố chính là, vì không có sự cho phép của Thẩm Ngôn, chợ đêm bị fans tức giận nào đó trực tiếp bứng đi.

Má, đó là chợ đen.

Còn có người tặng cây súng M19 nguyên tử làm lễ vật.

Phải biết rằng vũ khí này chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của những người đam mê, chưa được phát hành chính thức ra công chúng!

Thật không biết ai có con đường lợi hại đến vậy, vũ khí này cũng có thể đưa ra.

Hôm nay, vì phòng ngừa Thẩm Ngôn bị quấy rầy, lúc này trên đường phố đã có sự xuất hiện của đội tuần tra, nếu không phải bọn họ tới sớm, đã bị chặn sau.

Đáng sợ, thật sự đáng sợ.

Tuy nhiên, đây là tất cả hiệu suất, hiệu suất đó!

Team truyền thống vui vẻ suy nghĩ.

Trung tâm kiểm tra đo lường không cho phép người không liên quan tiến vào, Thẩm Ngôn chờ chào hỏi với bốn người Nhiễm Tân Ngữ, trực tiếp vào phòng nghỉ.

Những người khác cũng thế.

Hạ Lăng từ buổi sáng vẫn luôn chờ trong phòng nghỉ tại trung tâm.

Thẩm Ngôn vừa đến, hắn đã có thể quan sát từ cửa sổ.

Nhân viên tiếp đãi đầy khẩn trương cho người máy làm sạch phòng lại một lần nữa, anh ta biết vị này có bệnh sạch sẽ có tiếng.

Nhưng điểm Alpha chú ý đến không ở đây.

Ngón tay mang găng tay trắng gõ theo nhịp trên bàn, thỉnh thoảng rũ mắt xem thời gian trên quang não, nhân viên tiếp đãi đứng chỗ này một lát, phát hiện đối phương đã nhìn quang não không dưới hai mươi lần.

Nhân viên tiếp đãi: "......"

Cho nên, có cần tiếp tục làm sạch phòng không?

Phòng nghỉ bên cạnh, Lục Vân Thiên nắm chặt tay, mắt đào hoa câu nhân giấu đầy khẩn trương, vẫn luôn hít thở sâu để giảm nhịp tim đập nhanh, tay cĩng theo đó nắm chặt.

Anh tưởng tượng rất nhiều, ví dụ: Lỡ như độ xứng đôi của Thẩm Ngôn và Hạ Lăng đủ cao, nếu như vậy ——

Nhân viên tiếp đãi hoảng sợ, phát hiện ly nước trên bàn đã vỡ thành bột phấn.

Nhân viên tiếp đãi: "......"

Nhị điện hạ, ngài rốt cuộc não bổ (*) gì dị?

(*) Não bổ(脑补) ngôn ngữ mạng, thường chỉ việc tự thêm thắt một số tình tiết trong đầu.

Trạng thái Thiệu Tinh Lan là tốt nhất, không ngừng xem các chủng loại Pheromone, đoán thử xem rốt cuộc Pheromone Thẩm Ngôn là loại nào.

Nhưng dù là loại nào, y sẽ đều thích!

Chàng trai có đôi mắt màu hổ phách sáng lên, nháy mắt sau đó lập tức lạnh xuống. Y âm thầm hận mình sao vẫn chưa thành niên, ngay cả cơ hội kiểm tra độ xứng đôi cũng không có.

Thật sự... Quá đáng ghét.

Nhân viên tiếp đãi nhìn khuôn mặt không ngừng biến hóa của cậu chàng mà kinh hồn.

Nghĩ thầm, chính mình hẳn không làm sai chỗ nào đúng không?

Còn về Alpha chờ khác như Kỷ Nhiên, Liên Phong, Thường Hạo trong lòng cũng không khỏi ôm tia hy vọng, lỡ như Omega có độ xứng đôi cực cao với họ thì sao?

Nếu thật là như vậy, quả thực còn làm người ta mừng rỡ hơn cả trúng số.

Lúc này Thẩm Ngôn đang kiểm tra đo lường Pheromone.

Cậu gỡ vòng cổ xuống, dưới sự hướng dẫn cảm ứng của pheromone từ từ nóng lên, lồi lên, cuối cùng sau vài lần thử cũng phóng ra một tia Pheromone thuộc về cậu.

Nhàn nhạt, hơi thở bạc hà mát lạnh cổ xưa nhanh chóng tràn ngập toàn bộ không gian, làm người ta thấy sảng khoái.

Ngay cả nhân viên kiểm tra là Beta, rất ít chịu ảnh hưởng của Pheromone cũng cảm nhận được mát lạnh thấm vào ruột gan, như giữa mùa hè nóng nực uống một ly nước bạc hà ướp lạnh, phá lệ thoải mái, giúp nâng cao tinh thần.

......

"Kiểm tra đo lường xong, tin tức tố ngài là -A1 Đám mây Thanh Hà cấp bậc—— hạng nhất, đánh số A1266, đã lấy mẫu ghi vào hệ thống.

Hạng nhất, Pheromone Omega thuộc cấp bậc cao cấp.

Pheromone Omega không cần phân chia cấp bậc, không có tính áp chế, chủ yếu thể hiện trên lực hấp dẫn với Alpha.

Cấp bạc Alpha càng cao, càng kéo theo lực hấp dẫn, càng nhiều Alpha nhớ tới bản thân, phạm vi lựa chọn cũng rộng rãi.

Đây là quy tắc thế giới ABO.

Pheromone Thẩm Ngôn phóng thích không ngọt ngào giống Pheromone khác, nhưng khiến người ta rất thoải mái, mùi hương tươi mát, cũng có hấp dẫn trí mạng riêng.

Nhân viên kiểm tra nhìn thiếu niên đang ngồi sườn mép giường, cậu thẳng lưng, phác họa đường cong uốn lượn, sườn mặt tinh xảo, hàng mi dài như lông quạ, quyến rũ không tầm thường, hồn nhiên vốn có, hương vị lẫn cấp bậc đều cực kỳ phù hợp với cậu.

Pheromone mùi bạc hà, Thẩm Ngôn cảm thấy vừa lòng, chính mình ngửi cũng rất thích.

Cậu đợi đối phương lấy mẫu xong lần nữa đeo vòng cổ lên, mùi Pheromone bị giấu đi, chỉ để lại một chút mát lạnh nhàn nhạt.

Nhân viên kiểm tra rời mắt khỏi phần cổ trắng nõn của cậu, thấp giọng khụ một tiếng: "Tuyến thể thành thục trong tháng thứ nhất sẽ có chút không ổn định, có chút Pheromone tràn ra, chú ý một chút là được."

"Trừ cái này ra, lần đầu phát tì.nh kỳ cũng sẽ có một số sai lệch, bình thường sẽ vào sáu tháng sau, có thể sớm hơn hoặc chậm hơn 1-2 tuần, xin hãy chuẩn bị trước."

Động tác đứng dậy của Thẩm Ngôn dừng lại.

Kỳ phát t.ình......

Tuy rằng đã sớm biết Omega sẽ có

phương diện bối rối này, chỉ là ——

Cậu thật sự vô pháp tưởng tượng.

May mắn có thuốc ức chế, hơn nữa tự chủ được huấn luyện nhiều năm của cậu, hẳn không có vấn đề.

Thiếu niên thoáng yên tâm.

Thẩm Ngôn mới vừa đi ra khỏi phòng, Thẩm Dịch liền lên đón trước.

Thân là Alpha cao cấp, anh tất nhiên có thể cảm nhận được Pheromone của em trai mình, cấp bậc rất cao, cũng rất đặc biệt.

Nói vậy những Alpha chán ghét ngửi được sẽ càng vây vào, như chó ngửi được mùi bánh bao.

Thẩm Dịch lạnh mặt nghĩ, sau này anh nhất định phải càng thêm cảnh giác, cần phải canh phòng nghiêm ngặt.

Trong phòng nghỉ, ba người ngửi được Pheromone Thẩm Ngôn đồng thời dừng lại động tác.

Rõ ràng cách khoảng cách xa như vậy, rõ ràng chỉ có một hương bạc hà thoang thoảng, lại kéo theo nỗi lòng tâm trí họ hướng về.

Không hề nghi ngờ, đây là Pheromone của Thẩm Ngôn.

Toàn bộ tưởng tượng trước đó giây phút này hóa thành thực chất, kí.ch thích dây thần kinh họ, gợi lên khát vọng cực hạn từ nơi sâu nhất trong nội tâm.

Hương bạc hà mát lạnh thấm vào ruột gan, xác thật cực kỳ hợp với cậu ấy.

***

Like và bình luận ủng hộ tôi nha!!! / Hoan nghênh tới check lỗi chính tả ~~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play