Lâm Tử Huyên đắc ý nói: “Phụ thân, người không nên ép hỏi mẫu thân, chuyện năm đó tất cả đều là kế hoạch của Thái Tử, không liên quan gì tới mẫu thân. Phụ thân người cũng là người sáng suốt, cũng biết sau khi gả phế vật Lâm Vân Tịch kia đến phủ Thái Tử, căn bản sẽ không thể mang đến vinh quang gì cho phủ thừa tướng, mà chỉ mang lại xấu hổ cho phủ Thừa Tướng và Thái Tử điện hạ.”
Lâm Tử Huyên nói rất rõ ràng, cha năm đó không phải cũng nhắm một mắt mở một mắt ngầm đồng ý chuyện này hay sao?
Năm đó ông ta ngầm đồng ý, bây giờ mọi chuyện đã nói rõ ràng, Tô Thị kia dù thủ đoạn có cao tới đâu, cũng không thể gây ra sóng gió gì nữa?
Nếu như chuyện này nháo đến càng lớn, thì rất khó kết thúc.
“Nhưng nếu cứ tiếp tục bị gây rắc rối như vậy, e rằng sẽ gây ra phiền toái lớn.” Lâm Thừa Tướng sắc mặt ảm đạm, nắm tay trong ống tay áo hơi siết chặt.
“Nàng ta nói nàng ta sẽ không bỏ qua chúng ta, nàng ta sẽ công bố chuyện năm đó cho mọi người biết, nếu vậy, thì hậu quả thật sự không dám tưởng tượng!”
Hương an thần phát huy tác dụng, Trần thị cũng chậm rãi khôi phục lý trí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play