“Vật cách rồi mới đạt được tri thức, đạt tri rồi mới thành ý, ý thành rồi mới chính tâm, tâm chính rồi mới tu thân, tu thân rồi mới tề gia, tề gia rồi mới trị lục, trị lục rồi mới thiên hạ thái bình. Bản quân hy vọng trong thời gian tại vị, dùng thiện trị quốc, trước phải khiến dân giàu, sau mới nói đến việc trị, để cho bách tính lê dân, áo ấm cơm no, an cư lạc nghiệp, chứ không phải dùng vũ lực để bình định thiên hạ.”
Lời của Lâm Vân Tịch vừa dứt, khắp thiên hạ vang lên tiếng hô vang cung kính, đồng thanh tề chỉnh, như sấm rền chấn động cửu tiêu:
“Đạo đoan chính của Quân thượng, là phúc của Huyền Thiên, là phúc của vạn dân!”
“Hay, Nguyệt nhi nói hay lắm! Với năng lực của Nguyệt nhi, nhất định có thể trị tốt đại lục Huyền Thiên, cũng nhất định có thể khiến nơi này tràn ngập hài hòa, thiên hạ thái bình.” Tiêu Dật Phong xúc động nói, ánh mắt nhìn nữ nhi càng thêm kích động.
Lâm Vân Tịch trong lòng có chút áy náy, nàng chẳng qua chỉ là đem những gì mình học được từ lịch sử mà nói lại, trong lòng thầm xin lỗi tổ tiên.
Những gì nàng học không nhiều, đây đã là cực hạn rồi, tim nàng lúc này đang đập thình thịch không ngừng.
Lâm Vân Tịch nhìn phụ quân, khẽ mỉm cười, không nói thêm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT