Rõ ràng Trần Thị đã nhường một bước.
Tần quản gia này cũng đã dự liệu được như vậy!
Lúc này, lửa trong viện cũng đã được dập tắt.
Mọi người thấy vậy, cũng nhao nhao dẫn người của mình rời đi.
Lâm Vân Tịch từ chỗ tối đi ra, nàng khoanh tay trước ngực, nghênh ngang nhìn qua một vòng, tư thái tự do không trói buộc, trông vô cùng nhàn nhã.
“Thật là đáng tiếc, cái sân rách nát này vẫn không thể thiêu sạch sẽ.”
Đối mặt với tai bay vạ gió lần này, thật ra nhi tử của Tần quản gia cũng rất vô tội, nhưng thật trùng hợp làm sao, chuyện lễ thành hôn hôm đó, lão cha của hắn ta cũng có phần.
Lúc này, bóng đen ở chỗ tối vẫn đang nhàn nhã, lười biếng ngồi trên nóc nhà, trên mặt hắn đeo một chiếc mặt nạ kim sắc tinh xảo, khóe miệng hơi hơi cong lên thành một vòng cung đẹp mắt, ánh mắt nhìn Lâm Vân Tịch đầy hứng thú.
Xem ra tối nay đi theo nữ nhân này tới đây là điều đúng đắn, có thể xem được trò hay như vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play