Hàn Vân Tịch bị chiếm tiện nghi, lập tức giãy dụa kịch liệt.
Nhưng Long Phi Dạ đang trúng độc, lực tay không nhỏ chút nào, Hàn Vân Tịch càng giãy dụa, Long Phi Dạ càng ôm thật chặt. Hàn Vân Tịch quả thực bị anh chiếm hết tiện nghi, cuối cùng cũng không dám nhúc nhích.
Đây có lẽ là nét bút khắc sâu nhất trong sự nghiệp của Hàn Vân Tịch.
Đây có lẽ cũng là ấn tượng đầu tiên khiến cô khó quên nhất đối với Long Phi Dạ: Lưu manh!
Cô không dám lộn xộn, cả người cứng ngắc, vừa thẹn lại vừa giận, nhìn Cố Bắc Nguyệt hét lên: “Anh đứng đó làm gì, hỗ trợ đi!”
Lúc này Cố Bắc Nguyệt mới tỉnh táo lại, vô cùng xấu hổ, bên tai cũng có chút đỏ lên, đồng thời trong lòng anh ta cũng tràn đầy nghi hoặc, đại boss đây là trúng độc gì vậy?
Phải biết rằng, vị đại boss này của anh ta chưa bao giờ chạm vào phụ nữ, cho dù ở trong trường hợp vô cùng quan trọng, anh cũng sẽ không nể mặt hay bắt tay bất kỳ một người phụ nữ nào.
Sau khi anh tỉnh lại phát hiện mình vô lễ với một nữ bác sĩ như vậy, liệu sẽ có phản ứng như thế nào đây?
Cố Bắc Nguyệt không suy nghĩ nhiều, anh ta vội vàng kéo tay Long Phi Dạ.
Nhưng mà!
Mặc kệ anh ta dùng sức lực lớn như thế nào đi nữa, cũng không kéo hai tay Long Phi Dạ ra được.
Anh ta nóng nảy, hỏi: “Bác sĩ Hàn, làm sao bây giờ?”
Hàn Vân Tịch vô cùng tức giận, trong lòng cất giấu vài phần sợ hãi, khiến cho cô sắp mất đi lý trí. Cô lại quát Cố Bắc Nguyệt một lần nữa: “Nếu hiện tại tôi biết phải làm sao, thì còn cần anh hỗ trợ sao?”
Lần đầu tiên trong đời Cố Bắc Nguyệt bị người ta quát, anh ta lại không hề cảm thấy tức giận, ngược lại càng sốt ruột thay cho Hàn Vân Tịch.
Anh ta vội vàng nói: “Bác sĩ Hàn, cô là bác sĩ giải độc mà. Nếu không, cô giải độc cho Long tiên sinh trước thử xem?”
Vừa nghe lời này, đầu tiên Hàn Vân Tịch ngạc nhiên chốc lát, sau đó thiếu chút nữa khóc lên: “Thế nào mà anh không chịu nói sớm chứ!”
Cố Bắc Nguyệt nhắc nhở, khiến Hàn Vân Tịch bừng tỉnh đại ngộ. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Cô thật sự tức giận đến mức mê sảng rồi mà, cô hoàn toàn có thể tự cứu mình!
Đêm nay Long Phi Dạ bị hạ tình độc, bởi vì lúc trước trúng độc rắn vẫn chưa được xử lý sạch sẽ, làm gia tốc thời gian phát tác tình độc, hơn nữa còn gia tăng độc tính.
Tuy rằng Long Phi Dạ còn đang hôn mê, nhưng dưới tác dụng của độc dược, chức năng thân thể cũng không tiến vào trạng thái ngủ đông, ngược lại vô cùng phấn khởi. Cho nên, Cố Bắc Nguyệt không kéo tay anh ra được, coi như là chuyện bình thường.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT
Chỉ cần cô giúp Long Phi Dạ giải tình độc trước, chức năng thân thể Long Phi Dạ sẽ khôi phục bình thường.
Hàn Vân Tịch đang muốn điều chỉnh tâm tình, một lần nữa tập trung lực chú ý, để hệ thống giải độc tiến hành xâm nhập phân tích tình huống hiện tại của Long Phi Dạ, mau chóng phối chế ra giải dược.
Nhưng mà vừa lúc đó, Long Phi Dạ đột nhiên xoay người một cái, thình lình kéo cô xuống dưới thân.
A…
Hàn Vân Tịch nhắm mắt lại, không nhịn được kêu to lên.
Thật sự là sỉ nhục mà!
Đây là bàn mổ, mỗi ngày cô giành giật từng giây, cùng tử thần kịch chiến, cứu vớt tính mạng trên chiến trường.
Vậy mà cô ở nơi này, bị bắt nạt thành như vậy?
Hàn Vân Tịch vẫn nhắm mắt, trong tay lại cầm một liều độc châm.
Tập đoàn Lăng Vân bỏ ra số lượng lớn trọng tư tuyển dụng đoàn đội đỉnh cấp nghiên cứu khoa học, chuyên môn vì cô nghiên cứu ra hệ thống giải độc, vừa có thể tra độc, giải độc cũng có thể tàng độc, tất cả tùy theo tâm trạng của cô.
Giải độc đòi hỏi một loạt các thủ tục như quét, phân tích, cấu hình chất độc. Mà hạ độc, vậy thật sự quá đơn giản!
Cô giúp Long Phi Dạ giải độc, quả thật có thể khiến Long Phi Dạ buông tay.
Nhưng mà!
Cô hạ độc Long Phi Dạ, có thể khiến Long Phi Dạ buông tay nhanh hơn!
Hàn Vân Tịch nắm chặt độc châm, hung hăng đâm sau lưng Long Phi Dạ, đồng thời cô mở mắt.
Trong phút chốc, một đôi mắt ngăm đen thâm thúy đập vào mắt. Đôi mắt này giống như là một đầm nước lạnh, một hố sâu không thấy đáy nhìn thẳng vào cô.
Hàn Vân Tịch cứ như vậy không hề chuẩn bị đụng vào trong đôi mắt này.
Độc châm trong tay cô đột nhiên ngừng lại, chỉ cảm thấy đôi mắt này vô cùng quen thuộc, giống như đã từng gặp ở đâu đó…