Chuyện Long Phi Dạ hối hận nhất từ trước đến nay chính là bao che cho em họ đào hôn trở về từ Đức này.
Đường Ly không chào hỏi mà đã đến nhà coi như xong, nhưng ɕó ʈɦể không mang mèo của hắn cùng tới hay không? Đối với Long Phi Dạ có tính khí lạnh lùng cực đoan nhưng lại không có tình yêu thương đối với động vật mà nói, đây là một loại tra tấn.
Anh đứng ở bên cạnh thang máy, tự mình nhấn mở thang máy: “Anh cho em một phút, mang theo mèo của em lập tức biến mất, nếu không, anh tự mình đưa em về đính hôn!”
Đường Ly bị Long Phi Dạ cảnh cáo thành thói quen cho nên không có bao nhiêu phản ứng, nhìn thấy con mèo nhỏ trong lòng anh vừa nghe thấy thanh âm của Long Phi Dạ liền xù lông. Có trời mới biết lúc trước nó bị Long Phi Dạ doạ như thế nào.
Đường Ly một bên trấn an mèo con, một bên đứng lên, cười hì hì nói: “Anh, hôm nay em trai cố ý tới đây để chúc mừng anh, anh xem ngay cả hương tân em cũng mang đến!”
Long Phi Dạ lạnh mặt, giơ tay lên nhìn đồng hồ.
Đường Ly vẫn không sốt ruột, cười hỏi: “Anh, hôm nay anh không mang găng tay nha, chắc không phải là đi gặp người kiếp trước cắn tay anh đúng không?”
Bình thường Long Phi Dạ ra ngoài đều mang găng tay nửa ngón tay, che giấu vết bớt cắn ở cổ tay. Hôm nay trúng độc hôn mê, bị khẩn cấp đưa đi bệnh viện, cũng không có đeo, nếu không cũng sẽ không bị Hàn Vân Tịch nhìn thấy.
Bởi vì anh cố ý không phẫu thuật, muốn lưu lại cái bớt vết cắn này, Đường Ly có một đoạn thời gian luôn ᙅảᙢ Ʈᖺấ૪ anh trúng tà, tìm khắp nhân viên giáo sĩ các nơi trên thế giới, muốn “cứu vớt” Long Phi Dạ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT