Cố Bắc Nguyệt nghiêm túc giải thích: “Long tiên sinh nói, bác sĩ Hàn đi giày cao gót trong lúc làm việc, vi phạm quy định của bệnh viện. Trong thời gian công tác cô phóng túng sở thích, quá để ý hình tượng của mình, ảnh hưởng nghiêm trọng đến công việc, là biểu hiện cực kỳ vô trách nhiệm đối với bệnh nhân.”

Lời này vừa vang lên, Hàn Vân Tịch bỗng nhiên cúi đầu nhìn xuống giày cao gót trên chân mình, Ninh Thừa cũng đồng thời nhìn lại, sau đó hai người bốn mắt nhìn nhau, vẻ mặt lại mơ hồ…

Cố Bắc Nguyệt tiếp tục nói: “Nếu bác sĩ Hàn đi giày cao gót, đi đường hao hết sức, một khi gặp phải bệnh nhân cần cấp cứu, tất nhiên sẽ chậm trễ thời gian cứu chữa.”

Ninh Thừa biết Hàn Vân Tịch thích đi giày cao gót, nhưng không biết lúc cô làm việc cũng đi giày cao gót.

Anh ta có chút xấu hổ, nhưng vẫn theo lý tranh luận thay cho Hàn Vân Tịch: “Đây là vấn đề thói quen cá nhân của bác sĩ Hàn, bác sĩ Hàn làm việc ở bệnh viện Lăng Vân hai năm, vì sao bệnh viện lại không đưa ra vấn đề này? Bệnh viện cũng có trách nhiệm giám sát, phải không? Hơn nữa, từ khi bác sĩ Hàn công tác đến nay, có lần nào bởi vì giày cao gót mà chậm trễ cấp cứu không?”

“Nhưng có tiềm tàng khả năng như vậy nha!” Cố Bắc Nguyệt lập tức lấy lời Ninh Thừa vừa nói phản kích.

Ninh Thừa nhất thời không nói gì, Hàn Vân Tịch lại nói: “Được rồi được rồi, lấy giấy hủy hợp đồng ra, tôi ký là được!”

Nếu không phải bởi vì vừa rồi mình làm chuyện không thể cho ai biết, thì cô không chịu nhượng bộ đâu.

Cô đi giày cao gót thì có sao?

Cô đi giày cao gót còn có thể chạy nhanh hơn bất cứ bác sĩ nào đi giày đế bằng, không phục có thể PK bất cứ lúc nào. Đi giày là chuyện cá nhân, có ảnh hưởng tới cứu người hay không là một chuyện khác.

Long Phi Dạ rõ ràng đang châm chọc cô!

Cũng tốt, Long Phi Dạ không đem chuyện vừa rồi nói ra, cô vẫn phải cám ơn anh!

Dù sao cô đang mong ước được hủy hợp đồng đây! Về phần thanh danh bị hủy thì cứ hủy đi, danh tiếng của cô ở bệnh viện không tốt cũng không sao, ở trong lòng bệnh nhân có danh tiếng tốt là được rồi. Danh tiếng của bệnh viện còn không phải do người bệnh cho sao?

Cùng lắm thì, cô quay lại trường y để dạy học là được!

Ninh Thừa quả thực rất bất mãn với bới móc của Long Phi Dạ, còn muốn tranh luận, Hàn Vân Tịch len lén véo anh ta một cái, cuối cùng Ninh Thừa cũng chỉ có thể câm miệng.

Hàn Vân Tịch nói: “Chuyện thứ hai thì sao?”

“Chuyện mạo danh thay thế, Long tiên sinh hy vọng cô không truy cứu Đoan Mộc Dao, cần bồi thường bao nhiêu, cứ việc mở miệng.” Cố Bắc Nguyệt nghiêm túc nói.

Hàn Vân Tịch nhìn Ninh Thừa một cái, cô đang muốn trả lời, Ninh Thừa lại ngăn cản. Ninh Thừa nói: “Việc này, chờ bác sĩ Hàn suy nghĩ rồi sẽ đưa cho các người một câu trả lời rõ ràng.”

Cố Bắc Nguyệt hỏi: “Có tiện cho một chút thời gian không?”

Ninh Thừa đáp: “Ba ngày.”

Cố Bắc Nguyệt đứng dậy, mỉm cười: “Được, ba ngày sau, thư hủy hợp đồng sẽ ủy thác luật sư, đưa đến nhà bác sĩ Hàn.”

Ninh Thừa vội vàng yêu cầu: “Mời đưa đến phòng làm việc của tôi.”

Hàn Vân Tịch lại nói: “Không cần, bây giờ nghĩ viết luôn. Tôi chờ, ký xong tôi lập tức nói cho các anh biết tôi muốn bồi thường bao nhiêu. Thời gian của tôi quý báu, tôi hy vọng chuyện này trong vòng hôm nay làm thỏa đáng, nếu không… Tôi cũng không biết ngày mai tôi có thể thay đổi chủ ý hay không.” - chương mới đăng tải sớm nhất tại 𝖙y𝖙

Bồi thường Long Phi Dạ vi phạm hợp đồng sa thải cô, cô có thể không cần. Thế nhưng, bồi thường Đoan Mộc Dao mạo danh thay thế cô, cô nhất định phải lấy, cô đã nghĩ kỹ rồi, chờ lấy được giấy hủy hợp đồng, sẽ lấy của anh một trăm triệu!

Mấy năm nay bệnh viện Lăng Vân mở không ít bệnh viện ở tỉnh ngoài, đào rất nhiều bác sĩ tốt của bệnh viện công.

Bác sĩ giỏi thật ra là một loại tài nguyên chữa bệnh vô cùng trân quý, ở trong bệnh viện công người dân bình thường còn có thể được hưởng thụ, nếu toàn bộ tràn vào bệnh viện tư nhân, tương đương với việc chỉ có giai cấp trung sản mới có thể được hưởng thụ.

Bác sĩ tốt vốn dĩ khan hiếm, lại bị Lăng Vân khuếch trương đào đi, còn lại cũng càng ít! Nếu gặp phải những vấn đề phức tạp, hoặc bệnh nặng, điều kiện kinh tế có hạn, đi đâu tìm bác sĩ?

Phải biết rằng viện phí của bệnh viện Lăng Vân cao gấp ba lần so với bệnh viện công!

Hàn Vân Tịch biết mình vô lực lay động cái tập đoàn khổng lồ này, nhưng mà, ít nhất cô muốn ép bọn họ móc tiền ra làm từ thiện!

Một trăm triệu, đủ để thành lập một quỹ trợ cấp y tế!

Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Cố Bắc Nguyệt, Hàn Vân Tịch âm thầm tính toán, bất kể như thế nào nhất định phải hủy bỏ hợp đồng trước rồi mới đến công phu sư tử ngoạm! ( truyện đăng trên app TᎽT )

Cố Bắc Nguyệt không biết đến khế ước bán thân Hàn Vân Tịch ký với bệnh viện Lăng Vân, cũng không biết nguyên nhân thật sự Long Phi Dạ đuổi việc Hàn Vân Tịch. Trong lòng anh ta thật ra cũng nghĩ giống như Ninh Thừa, cảm thấy Long Phi Dạ là bởi vì Hàn Vân Tịch không cho chen ngang, mang thù.

Anh ta nghi ngờ nhìn Hàn Vân Tịch, không hiểu được người phụ nữ này rõ ràng bị bắt nạt, tại sao còn dễ dàng nhượng bộ như thế? Hơn nữa còn chủ động không cần bồi thường vi phạm hợp đồng.

Cố Bắc Nguyệt nghĩ mãi không ra cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao Long Phi Dạ cũng đang chờ anh ta đi qua. Anh ta nói: “Được, vậy tôi sẽ liên lạc với luật sư viết cho xong giấy hủy hợp đồng trong hôm nay.”

Ninh Thừa mở miệng: “Không cần, tôi định viết xong giấy hủy hợp đồng rồi, anh cầm đi cho Long tiên sinh xem. Bác sĩ Hàn ký trước, nhờ anh cầm đi cho Long tiên sinh nhìn xem, nếu không thành vấn đề, anh ta có thể ký tên.”

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play