Anh Quản Lý Của Tôi

Chương 2: Lại Trễ À?


9 tháng


Một buổi sáng trời trong xanh , mây trắng nắng vàng , gió thổi nhè nhẹ.

Tiếng chuông báo báo thức vang lên liên tục  rồi lại liên tục ..

Mai nói: má ơi trễ giờ rồi cứu con má ơi chết bà rồi... nhanh lên nhanh lên.…

Tuấn  nói : có ai thấy Mai vô ca làm việc chưa mọi người , không lẽ lại tiếp tục đi trễ rồi .

Phương nói: nhân viên mới, mà mấy bữa đầu đã đi trễ rồi, không làm được thì cho  nó nghĩ đi quản lý tìm người khác phù hợp cho quán mình, để quán còn phát triển nữa chứ  .

Trinh : đúng vậy đó quản lý.

Mai từ cửa bước vào, dạ em tới rồi ạ!

Tuấn :  cô có biết mấy giờ rồi không, mới đi làm  được 5 ngày ,mà trễ hết 3 ngày rồi, nghĩ 2 ngày nữa chứ trời ơi không làm được thì cô cứ nói để tôi còn tuyển nhân viên khác chứ.

Mai nói : cho em xin  nốt lần cuối nữa thôi ạ em không đi trễ nữa đâu quản lý.

Tuấn : lần này là lần cuối cùng nếu cô mà còn  đi trễ nữa  thì cô chính thức bị thôi việc.

Mai suy nghĩ : (nghỉ thì nghĩ ai mà sợ hừm , thôi thôi cho nghỉ  thiệt chắc chết, lỡ bị đuổi việc có khi bị đuổi khỏi trọ luôn chắc ở ngoài đường luôn quá )

Mai đáp : dạ em biết rồi ạ , em hứa sẽ đi làm thật chăm chỉ không trễ 1 giây một phút nào nữa hết ạ.

Tuấn : biết vậy thì tốt , mọi người ở lại làm việc nha, bây giờ tôi phải đi làm công việc của mình chào mọi người.

Phương nói : mới vô làm việc thì gán làm cho đàng hoàng đi, đi trễ nữa là cô chuẩn bị nghĩ việc đi là vừa, người gì đâu không biết sỉ diện.

Mai : dạ em   biết rồi ạ .

Thắng : thôi cố gắng đi làm đúng giờ nha em , hồi đó anh cũng vậy đi trễ miết từ từ cũng làm được ở đây nè hahah.

Tuyết nói : em cố gắng đi sớm tí là được thôi mà .

Mai : dạ cảm ơn mọi người

Phương : không lo làm việc đi ở đó mà tụm lại nói chuyện có tin là tôi đuổi việc hết mấy người không, có biết tôi là ai không hả tôi là em của sếp trong quán này đó liệu hồn mà coi chừng tôi.

Nhân viên suy nghĩ ( em sếp thì em sếp muốn đuổi là đuổi hả nghe mắc cười ghê hehe)

Tuyết : dạ dạ cho chúng tôi xin lỗi ạ

Thắng : Về thôi mọi người ơi tanca rồi, ôi mệt vãi cả chưởng.

Mai : chào mọi người em về trước ạ

Mai : về tới nhà thật thoải mái , ở chổ làm lúc nào cũng cảm thấy áp lực không biết mình có nên nghĩ công việc ở đâu để tìm công việc khác không nhỉ , nếu cứ tiếp tục ở đó sẽ làm phiền tới anh Thắng và chị Tuyết mất.

Tuấn : bên ngoài nghe lén tư nhiên bước vào phòng tôi , sao phải nghĩ chứ em cứ đi làm như bình thường đi chả có sao đâu ,

Mai : nhưng tại sao anh lại tới phòng tôi làm gì vậy chứ ?

Tuấn : thì tới để để ..

Mai : để làm gì chứ tôi chỉ có một mình thôi đó..

Tuấn : dạ đến thu tiền trọ ạ làm gù căng vậy haha đùa chút thôi mà ..

Mai: làm tôi tưởng , anh..

Tuấn : tưởng gì chứ , cô đừng có mà suy nghĩ bậy cho tôi nha, tôi là người đàng hoàng, không làm bậy bạ đâu cô cứ yên tâm.

Mai: ai mà biết được chứ đàn ông thật khó đón lắm.

Tuấn : mà nè ngày cô đã xem thông tin trên điện thoại chưa ngày mai chúng ta sẽ đi cắm trại ở phía sau đồi 2 ngày 1 đêm, ở đó cảnh rất đẹp, lại rất thơ mộng và lãng mạng nữa, tất cả vé xe tiền tự túc sẽ được quản lý chi trả hết không cần phải lo đâu.

Mai : là anh chi trả hết hả ?

Tuấn : không phải tôi , thật ra tôi chỉ là quản lý tạm thời thôi , còn quản lý thật sự chính là sếp của quán chúng ta.

Mai : à thì ra là vậy.

Mai: vậy thì tốt quá tất cả đều được miễn phí , tất nhiên là phải đi rồi chứ.

Tuấn : ừa vậy mai hẹn gặp lại nha…


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play