Edit: QuinnYue
***
Hình như là bị cảm lạnh, Lộc Kỳ nôn đến tối tăm mặt mày, nôn xong cũng thoải mái hơn được một ít, nhưng trạng thái tinh thần có thể thấy rõ ràng dần mỏi mệt hơn, cậu ủ rũ héo úa mà đánh răng xúc miệng.
Lông mi ướt dầm dề, đáng thương vô cùng, giống như một bé mèo con gặp mưa.
Mộ Nam Kiều đứng ở cửa nhà vệ sinh, hắn nghi ngờ mình đã cho Lộc Kỳ ăn phải đồ vật nào đó không nên ăn, hắn gọi cho bác sĩ tư nhân của Mộ Xuyên Bách, sau khi xác định mãi những món ăn đó không có vấn đề gì, hắn mới đi xuống tiệm thuốc dưới nhà để mua thuốc.
Lộc Kỳ nằm dựa trên ghế sô pha nhỏ, buồn bực mà thở dài, cậu cảm thấy mình đã phụ bạc thành quả lao động của Mộ Nam Kiều.
" Tích."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT