"Thượng Bạch? Thượng Bạch?"
Thấy tiểu đồ đệ Côn Luân Sơn thất thần sững sờ, Phượng Ẩn gọi hắn hai tiếng. Ngay khi hai ánh mắt nhìn nhau, nàng bị ánh mắt đầy hồi ức cùng đau đớn của hắn làm cho sửng sốt.
Tiểu hài tử này tuổi nhỏ, sao lại có đáy mắt đau buồn như vậy?
Nguyên Khải bị Phượng Ẩn gọi bừng tỉnh, thu lại lông mày đã nhíu, định cầm lấy túi vải chứa bánh đậu xanh, ra vẻ giải thích với Phượng Ẩn: "Ta có một tiểu sư muội thích ăn bánh đậu xanh nhất, trước kia mỗi lần xuống núi nàng đều sẽ đi theo ta đưa bánh đậu xanh đến cửa sơn môn. Ta đã rất nhiều năm chưa nhìn thấy tiểu sư muội kia, Phượng Hoàng mang bánh đậu xanh đến cho ta, làm ta nhớ tới nàng..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT