(ABO)Số Phận Đặc Biệt

Chương 6


9 tháng


"Wào... Phong cậu nghe thấy gì không, cặn bã haha.." 

“Cậu cảm thấy bên Châu Phi không khí có trong lành không?”

“Ấy, người anh em không phải tôi lo cho tương lai của cậu sao, dù sao gia đình cậu cũng muốn tống cậu ra khỏi nhà rồi à không phải là ba anh em nhà cậu chứ, cậu phải biết là trong nhà các cậu ba đứa ai cũng là Apha mà đứa nào cũng không có mảnh tình nào vắt vai. Hai ông già nhà cậu sao chịu được cảnh này chứ.”

“Mà cậu cũng thấy ba anh em cậu có tiền, có nhà, có xe, có sự nghiệp, có rất nhiều người theo đuổi nhưng mà cậu nhìn xem đi anh cậu đã 32 tuổi vẫn độc thân, cậu 27 tuổi độc thân, em trai cậu 25 cũng độc thân. Hai ông già nhà cậu không lo mới lạ ý, có khi không cần biết giới tính con dâu là gì đâu.”

“Cậu cút.”

Âu Dương Nam Phong sải bước dài đi đến chiếc xe đang đỗ cách đó không xa đi lên, không chút do dự kêu tài xế lái xe phóng đi, để lại Tư Hạo ngơ ngác một hồi mới gọi điện kêu người đến đón.

“Tiểu Yên à, hôm nay con có việc gì à sao không đến chỗ làm vậy?”

“Dạ con xin lỗi chú, tại hôm nay trường con có một buổi diễn thuyết quan trọng nên con không ra được ạ, bây giờ con chạy ra liền.”

“Thôi hôm nay con nghỉ một hôm đi, con ấy mỗi ngày làm mấy công việc với lại thêm cả việc học nữa cơ thể sao chịu nổi, hôm nay chú cho mày nghỉ mai hẵng đến chỗ làm.”

“Dạ vâng con cảm ơn ạ.”

“Sao rồi không bị nghe mắng chứ?”

“Không sao chú cho tớ nghỉ một hôm nên tớ đi ngủ bù đây, tối còn có việc làm khác nữa mà, còn cậu thù sao ”

“A tớ phải đi học đây, tại có buổi diễn thuyết mà tiết học phải dời lại ra sau, cậu đi ngủ đi tớ phải đi học rồi.”

“Ừm.”

Tại biệt thự cao cấp trên núi, có một chiếc xe phóng như bay hướng đến biệt thự, sau khi qua cổng chiếc xe chậm rãi tiến vào gara xe. Âu Dương Nam Phong chậm rãi mở cửa xe đi xuống không chút gấp gáp nào đi vào thang máy, tháng máy còn chưa mở thì đã nghe thấy tiếng ba nhỏ than vãn với Âu Thiên Phúc  cùng Âu Quang Huy. Sau khi anh đi vào bốn người cùng nhìn anh với ánh mắt trách móc, Âu Dương Nam Phong không chút để ý nào mà đi đến ghế ngồi không chút ngại ngùng gì.

Ngồi chưa được một giây Tiêu Di Trạch bắt đầu lại một tráng pháo miệng, bên cạnh là ba lớn Âu Khương Đình gật đầu phụ họa.

“Các con, ây da hai ông già này tuổi đã gần đất xa trời rồi vẫn chưa thấy một đứa con dâu nào, có phải mấy anh thấy hai ông già này dễ dễ bắt nạt không. Trời ơi sao lúc trước tôi không đẻ ra quả trứng ăn cho rồi, bây giờ hai ông già này nói gì cũng không nghe nữa đến cả con dâu cũng không có, mấy anh xem nhà hàng xóm người ta thì con đàn cháu đống.”

“Nhà mình thì làm gì có hàng xóm đâu ba nhỏ.”

Sau khi Âu Dương Nam Phong nói câu này xong cả nhà đồng loại quay lại nhìn anh, không khí trong nhà lặng im.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play