“Ngươi nói gì?” Tam trưởng lão vỗ bàn đứng lên, trong giọng nói tràn ngập kinh ngạc, “Lời ngươi nói là thật? Tiểu thư đã nói vậy?”
Tống Yến cúi đầu: “Là thật.”
Gương mặt đầy nếp nhăn của Tam trưởng lão lộ ra vẻ trầm tư: “Tôn thượng chắc chắn sẽ không làm chuyện vô nghĩa, gã viết thoại bản để làm cái gì?”
Tam trưởng lão ở trong phòng vòng tới vòng lui, cau mày, gương mặt vì thế mà càng nhăn nheo dữ tợn, lão lẩm bẩm: “Rốt cục là vì sao? Chẳng lẽ gã muốn truyền bá tư tưởng tới tu sĩ thông qua thoại bản?”
Tống Yến vốn không muốn tham dự, nhưng Tam trưởng lão xoay vài vòng, dường như đột nhiên nhớ ra nơi này còn có một người nữa, chợt ngẩng đầu, đôi mắt trũng sâu nhìn y chằm chằm: “Ngươi nói, tôn thượng rốt cục muốn làm cái gì?”
Tống Yến chần chờ nói: “Trưởng lão, có lẽ tôn thượng chỉ là thích việc này?”
“Không thể.” Tam trưởng lão lập tức phủ nhận, “Trong lòng gã chỉ có quyền lực, ngay cả đạo lữ sinh con cho gã mà cũng có thể vứt bỏ như giày rách, sao có thể thích cái thứ vô bổ như thoại bản. Nhất định là có nguyên nhân khác!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT