Buổi trưa, mặt trời lên cao, ánh nắng xuyên qua tán lá xanh lọt xuống đất đầy vết lốm đốm, bầu không khí bốn phía thực thích hợp để nghỉ ngơi.
Thẩm Túc Chi dựa vào thân cây, mí mắt gục xuống, gió nhẹ tùy ý thổi loạn sợi tóc trên trán hắn.
Sự tình mấy ngày nay phát sinh quá đột ngột, Tôn chủ mang hắn về đã qua đời sau một đêm, hắn bị ép tiếp nhận Ma giới, ôm đồm đống gánh nặng này, tất cả mọi thứ khiến cho hắn có chút đột nhiên không kịp chuẩn bị, theo bản năng lại cảm thấy có chút quái lạ.
Sau khi bế quan đột phá tới Nguyên Anh đại viên mãn, hắn đem sự vụ lớn nhỏ của Ma giới ném cho Thao Thiết, một thân một mình đến Thanh Nguyên Tông, muốn gặp mặt Tống Yến một chút. Có lẽ là quanh năm ở bên cạnh Tống Yến, Thẩm Túc Chi có một loại tình cảm kỳ quái đối với Tống Yến. Một mặt chán ghét y là kẻ chính đạo dối trá, mặt khác lại không tự chủ được mà để ý tới y, muốn ở bên cạnh y.
Trong mắt hắn, những kẻ gọi là tu sĩ chính đạo luôn tự xưng mình như danh môn chính phái, lại thường đeo tấm mặt nạ giả nhân giả nghĩa, quen thói lừa dối người khác, nội tâm dơ bẩn xấu xa, bất kham đập vào mắt. So ra thì Ma tu bọn họ mặc dù cũng không phải người tốt lành gì, nhưng ít ra họ khinh thường việc giả vờ đạo đức.
Thẩm Túc Chi suy nghĩ đến xuất thần, bên tai đột nhiên truyền tới một thanh âm xa lạ.
“Vị sư huynh kia, ta là Lưu Nghiêu, đệ tử Vô Tương Phái. Làm phiền ngươi có thể mang ta tới sân của Vô Tương Phái trị thương được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT