Là người thì đều có có lòng đồng cảm, nhưng Giang Sùng Châu chưa bao giờ coi cậu là người bằng xương bằng thịt.
Có lẽ vì môi trường sống từ khi còn nhỏ, tính tình của Đan Mạt yếu đuối, cả đời cậu chưa từng biết phản kháng người khác, luôn một mình gánh chịu mọi đau đớn và tổn thương.
Giờ phút này cậu không còn hèn nhát nữa, cậu ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy nhìn người đàn ông không chút né tránh.
Giọng cậu khàn khàn: "Thưa ngài, tôi không ảo tưởng."
Có lẽ khả năng diễn đạt của Đan Mạt không tốt lắm, nhưng cậu vẫn cố gắng hết sức để nói ra những gì mình muốn nói, hàng mi dày ướt đẫm nước mắt, khiến khuôn mặt ốm yếu của cậu càng thêm đáng thương.
Vẻ đẹp của Đan Mạt được hưởng từ mẹ, dù không son phấn thì cậu vẫn thu hút ánh nhìn của mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT