Mặc dù ngay từ ban đầu Trương Vân Thích đã đặt mình vào tâm thế của một người đi mua niềm vui, thế nhưng sau một thời gian dài đã có một số điều đã có phần thay đổi.
Nếu chỉ muốn một thứ gì đó có thể mua được bằng tiền thì anh ta đã chẳng cần phải tốn nhiều công sức như vậy. Chọn đại một trong mấy tháng niên cố tình tiếp cận mình là được, cần gì phải năm lần bảy lượt chạy đến tìm Đan Mạt? Thế mà đối phương lại luôn cố gắng đẩy anh ta ra xa, chỉ nghĩ đến điểm tốt của Giang Sùng Châu.
Chàng trai trẻ trước mặt trông khác hẳn so với lần đầu tiên anh ta cũng nhìn thấy.
Tuy rằng lúc đó cậu trai sợ hãi nhưng trong mắt lại có một tia đẹp đẽ, đặc biệt là sau khi nhìn thấy Giang Sùng Châu. Dường như cậu không hề muốn rời xa cậu ta dù chỉ một chút, luôn ở bên cạnh anh, không phải là vì tiền bạc mà cố ý muốn lấy lòng bằng những hành động đó, tất cả đều xuất phát từ tận đáy lòng.
Đan Mạt dừng lại một giây rồi mới trả lời: “Không phải mấy người… đều giống nhau sao?”
Trương Vân Thích tức điên: “Chúng tôi giống nhau ở đâu? Nếu cậu đi theo tôi, tôi sẽ không quan tâm đến ai khác bên ngoài. Cũng càng không thể nhốt cậu trong nhà, cậu muốn đi đâu cũng được nhưng đương nhiên phải báo trước cho tôi biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT