Lúc xuống dưới tầng, Đan Mạt ngơ ngác nghĩ đến Lâm Lộ.
Tuy rằng cậu đã trở nên như này, nhưng cậu vẫn đang nghĩ rằng may mà Lâm Lộ đã rời đi, không bị cậu làm liên luỵ.
Giang Sùng Châu như có thể nhìn thấu suy nghĩ của cậu, nói mỉa một câu: “Cậu cho rằng Trọng Ngôn Khải có thể nhân từ đến mức nào? Cậu đúng là đồ ngu xuẩn.”
“...”
“Thế mà cậu lại dám trốn theo anh ta. Xem ra gan cậu cũng lớn đấy.” Giang Sùng Châu cười khẩy khiến sống lưng Đan Mạt càng run rẩy hơn.
Tuy ý thức của cậu rất mông lung, nhưng cậu vẫn có thể cảm nhận rõ ràng được sự nguy hiểm. Cậu cuộn tròn lại giống như một con thú nhỏ bất lực. Vừa cong lưng lại, cổ tay đã chạm vào thứ gì đó lạnh lẽo, “cạch” một tiếng, tay của cậu đã bị chiếc còng tay lạnh ngắt trói buộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT