Mấy ngày nay Giang Sùng Châu đều ở trong nhà cậu, anh không gây ra nhiều ồn ào, Đan Mạt luôn cảm thấy vô cùng xấu hổ về mấy chuyện như này, giống như cậu đã trở thành một kẻ dơ bẩn hèn mọn đúng với những gì người đàn ông đã từng nói.
Anh cảm thấy buồn bã, nhưng lại không thể kiềm chế được nghĩ đến vòng tay ấm áp của anh ngày xưa.
Sau này, cậu rất ít khi nhớ lại ‘A Châu’ của trước đây, nhưng có lẽ là vì hôm nay cậu đã cãi nhau với Giang Sùng Châu, nên hiện tại, những ký ức ấy lại ào ạt ùa về như dòng nước lũ.
Trước khi rời khỏi Gia Dạ, cậu không hề biết thích là cái gì, cũng không biết cảm giác được người khác che chở ra làm sao. Nhưng một khi đã ghi tạc một người vào trong tim rồi, muốn hoàn hoàn quên đi nó lại là một chuyện cực kỳ khó khăn.
Cậu không rành chuyện tình cảm nên chỉ có thể để bản thân mặc sức làm thử một lần, khi nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, cả người cậu luống cuống cả lên.
Cậu không lên tiếng, Giang Sùng Châu nghĩ rằng cậu đã gặp chuyện ngoài ý muốn nên vội vàng mở cửa, giọng nói của Đan Mạt còn hoảng loạn hơn vừa rồi: "Tôi... tôi đang ở bên trong."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play