Thanh niên đánh giá cậu từ đầu đến chân một lượt, kiểu ánh mắt này khiến Đan Mạt bối rối bất an.
Đan Mạt nhẹ giọng hỏi: “Anh… muốn tìm ai sao?”
Tô Uổng không nói một lời, còn giữ cái danh của tiểu thiếu gia, sau khi Trương Vân Thích công bố hôn sự với Đan Mạt, anh ta lập tức điều tra rõ ràng quá khứ của Đan Mạt.
Quá khứ của Đan Mạt cũng không sạch sẽ, cũng không biết là qua mấy món hàng rồi. Trương Vân Thích lại vì người như thế mà muốn huỷ bỏ hôn ước với anh ta, làm cho anh trở thành trò cười trong mắt bạn bè. Anh ta nào phải chịu kiểu tủi thân này nao giờ, vẻ mặt nhìn Đan Mạt cũng trở nên càng ngày càng khó coi.
Dường như Viên Viên cảm nhận được sự uy hiếp, lúc này cũng có chút tác dụng, đi lên muốn đuổi thanh niên đứng ở trước mặt đi. Sau khi Tô Uổng nhìn thấy Viên Viên thì có chút sợ hãi, nhưng cố ý giả bộ để uy thế của mình không hạ xuống.
“Cậu bế mèo đi trước đi.” Tô Uổng lui về phía sau tránh một chút, anh ta không thích loại sinh vật lông xù này, đơn giản là khi còn bé, anh ta quá mức ngoan cố nên bị mèo cắn, còn ở trong bệnh viện tiêm một tuần mới khỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT