Hai ngày qua nhiệt độ giảm mạnh, người đàn ông đứng chờ ở ngoài cửa gần sáu tiếng đồng hồ, những ngón tay vì lạnh mà trở nên cứng, những đóa hoa hồng kiều diễm trên tay còn chưa được đưa ra đã giống như thể bị vứt bỏ. Anh lại bất giác nhớ tới trước kia, cây lan quân tử được trồng trong nhà nở hoa, Đan Mạt ngồi xổm bên cạnh nhìn nó hồi lâu, dường như hiếm khi nhìn thấy bông hoa nào lại đẹp đến vậy, cậu nhẹ nhàng duỗi tay vuốt nhẹ cánh hoa mịn màng, rồi sau đó gọi anh với vẻ mặt tràn đầy vui sướng.
Nhưng hôm nay Đan Mạt nhìn thấy anh, vậy mà lại trốn ra phía sau lưng của một người đàn ông khác.
Trương Vân Thích đặt bánh và túi quà vào cốp xe trước, vẻ mặt cảnh giác hỏi anh: “Anh đến đây làm gì?”
Nghe câu nói này, rõ ràng coi anh chỉ là một kẻ dư thừa.
Giang Sùng Châu vờ như không nghe thấy lời Trương Vân Thích nói, chậm chậm đi về phía Đan Mạt: “Tôi nhớ em rất thích hoa và đồ ngọt. Hôm nay….tôi có đến cửa hàng đặt một cái bánh kem cỡ lớn, còn có cả quà nữa, đây đều là những thứ tôi đã chuẩn bị từ lâu muốn tặng cho em.”
Giang Sùng Châu đưa quà ra, nhưng Đan Mạt chậm chạp không đưa tay ra nhận lấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play