Giang Sùng Châu luôn cho rằng sức sống của Đan Mạt rất bền bỉ, sẽ không có có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn bởi dù sao chính anh cũng từng đối xử tệ với Đan Mạt không chỉ một lần. Đan Mạt đều cố gắng vượt qua, giống như một cỏ dại chen lên từ vách đám vì dù có bị giẫm đạt thế nào thì cũng có thể tự chữa lành và phục phục hồi nguyên vẹn, cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Nhưng Đan Mạt không phải cỏ cây, cậu chỉ là một người bình thường sống theo quy luật sinh, lão, bệnh, tử.
Đơn Mạt cảm giác ý thức mình dần trở nên hỗn loạn giống như mọi người thường sẽ hồi tưởng lại những đoạn ký ức tốt đẹp trước khi chết.
Những hình ảnh liên quan đến Gia Dạ không có nhiều, chỉ có vài kỷ niệm sau khi gặp Lâm Lộ. Lâm Lộ đã dạy cho cậu tên của mình và tên của mấy thứ thông thường. Khi đó, có lẽ đây là lần đầu tiên cậu tò mò về cuộc sống qua lời của Lâm Lộ.
Chỉ là cậu chưa từng được nhìn thấy bao giờ, sự tò mò và hiếu kỳ đã bị gạt sang một bên bởi sự đánh đập, mắng mỏ của người đàn bà đó và cuộc sống đơn điệu, nhàm chán.
Suốt đời cậu đã nhận chịu vô số lời chê bai và sỉ nhục, cậu cho rằng mình thật may mắn khi gặp được “A Châu” của cậu. Khi đó ngay cả không khí cũng tràn ngập ngọt ngào. Cậu rất dễ dàng cảm thấy thỏa mãn, chỉ cần được người đàn ông ấy đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của cậu thì sẽ cảm thấy rất nhiều niềm vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT