Trương Vân Thích không quá để ý đến một người, cũng không coi tình cảm ra gì nhưng không biết vì sao lại nhớ thương Đan Mạt lâu như vậy.
Có lẽ ngay từ đầu khi nói với Giang Sùng Châu rằng anh ta muốn Đan Mạt chỉ là bởi vì vui vẻ nhất thời, nhưng tới hôm nay anh ta dần dần ý thức được bản thân mình mình đối xử với Đan Mạt khác với bất kì kẻ nào trước kia. Rõ ràng là một tay lão luyện trong tình trường nhưng khi Đan Mạt chủ động hôn môi anh ta một cái, anh ta sẽ cảm thấy cả người không được tự nhiên, tim đập nhanh, ngay cả tay cũng không biết nên để ở đâu.
Sau khi đỡ Đan Mạt cũng không dám kề sát anh ta nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch.
“Anh... anh buông tôi ra…” Đan Mạt sợ hãi đến nỗi ngay cả nói cũng không liền mạch.
Trương Vân Thích tới cũng không phải để dọa Đan Mạt, anh ta buông lỏng tay, miệng oán giận nói: “Trước kia còn cả ngày muốn chui vào lòng tôi, không tới vài ngày lại quên sạch tôi. Đan Mạt, cậu cũng quá tuyệt tình.”
”...” Đan Mạt không biết tại sao lại có quan hệ với tình cảm này, cậu nhớ rõ chuyện đã xảy ra trong biệt thự của Trương Vân Thích nhưng khi đó cậu đang trong trạng thái ý thức không rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play