Hôm nay không có việc gì, nói chuyện nhiều hơn một chút vậy.
Tôi cùng Z có nhiều điểm tương đồng, cũng có điểm không tương đồng, ngoài việc chọn giữa trái cây và đồ ăn vặt bữa trước, còn có động vật. Tôi thích mèo, cậu ấy thích chó, đó là lý do đến nay chúng tôi vẫn không nuôi thú cưng.
Có một lần chúng tôi dạo phố, nhìn thấy một cửa hàng thú cưng, tôi đề nghị vào xem thử, không chừng có thể tìm được một chú mèo. Z vừa nghe ba chữ “một chú mèo” thì lập tức không đồng ý, đứng tại chỗ không nguyện ý đi vào, trừ khi là tôi đổi thành mua chó.
Tôi nhớ lúc đó là đầu mùa hè, mặc dù không phải 38, 39 độ, nhưng rất oi bức. Tôi cùng Z mắt lớn nhìn mắt nhỏ trong vài phút, tôi đã thảo hiệp. Kết quả Z lập tức tiến vào tiệm thú cưng, trực tiếp đi đến khu bán chó, sau đó trước từng cửa hàng gọi Hoa Sen Nhỏ, Hoa Sen Nhỏ.

Tôi ở sau lưng cậu ấy hỏi cậu ấy đang làm cái gì vậy. Cậu ấy cư nhiên đáp lại một câu, cậu ấy đang phân biệt giữa chó có duyên và chó không có duyên, nếu như nghe tên Hoa Sen Nhỏ mà có phản ứng tức là có duyên, không phản ứng tức là vô duyên. Để chơi lại cậu ấy, tôi mặc kệ cậu ấy, rồi đi qua khu mèo và cũng bắt chước cậu ấy gọi mấy con mèo bằng tên cậu ấy. Ngày hôm đó tôi đếm được đại khái cũng hơn chục con chó phản ứng với “Hoa Sen Nhỏ”, nhưng lại không có con mèo nào phản ứng với tên của Z.
Sau này Z đem chuyện đó nói thành duyên phận của cậu ấy với tôi sâu đậm hơn của tôi so với cậu ấy. Tôi không bác bỏ vì tôi nghĩ điều này cũng có khả năng, cõ lẽ nhiều năm sau tôi sẽ không có tin tức của cậu ấy nữa, nhưng cậu ấy vẫn có thể tìm được tin tức của tôi.
***
Thật ra hồi Đại học Z đã có một cô bạn gái. Cô gái đó là lớp kế bên, cô ấy tỏ tình đúng lúc Z có hảo cảm với cô ấy. Chủ nhiệm khoa chia chúng tôi thành 4 lớp, cho nên thường làm chung các hoạt động. Z và cô ấy quen nhau trong lần hoạt động thứ hai, lúc cả hai cùng nhau bưng hoa. Sau khi bọn họ đi lên, mọi người ở dưới cùng hô hào, để hai người bọn họ cùng nhau biểu diễn tiết mục.
Tôi cũng nằm trong đám đông đó, cổ vũ rất nồng nhiệt, lúc Z cúi đầu hỏi cô ấy cái gì đó, cô ấy không nói, chỉ gật đầu, sau đó Z nói, cậu ấy sẽ hát một bài tình ca. Câu này vừa thốt ra, quần chúng trở nên sôi động hơn, ngay cả giáo viên chủ nhiệm cũng vỗ tay. Sau đợt văn nghệ, lần thứ ba bọn họ ngồi cạnh nhau, tay nắm tay và trở thành người yêu. Trong đoạn thời gian đó, tôi cùng Z từ hai người thành ba người. Mấy cô bạn cùng lớp nói với tôi rằng, bọn họ đặt cho bạn gái Z là tiểu tam, và nói rằng đó là sự bất công đối với tôi.
Trong hơn ba tháng khi Z ở cùng cô ấy, ba chúng tôi có đi công viên một lần. Cô ấy giống đa phần các cô gái khác, thích chơi băng chuyền, xích đu… à, có một trò k1ch thích một chút là ghế bay, nhưng ghế bay trong mắt Z chỉ dành cho trẻ em. Các hạng mục trò chơi yêu thích của Z là tàu lượn siêu tốc, tàu cướp biển, ngôi nhà ma ám và nhảy bungee, tôi cũng như Z nhưng ngoại trừ ngôi nhà ma ám ra.
Ban đầu Z cũng thành thành thật thật chơi với cô ấy, đến khi cô áy muốn chơi băng chuyền lần thứ hai thì Z nói rằng hãy tha cho cậu ấy, rồi sau đó kéo tôi chơi nhảy bungee. Bạn gái của Z sợ độ cao, chỉ biết đứng phía dưới nhìn chúng tôi.

Nhân viên thấy chúng tôi có hai người liền hỏi chúng tôi có muốn nhảy cùng lúc hai người không. Tôi vẫn chưa mở miệng nói thì Z đã gật đầu đồng ý, nói có thể có thể, vừa hay chưa từng chơi nhảy bungee hai người. Tôi dứt khoát cự tuyệt, tôi không thể cùng một tên đực rựa ôm ôm ấp ấp mà nhảy nhảy, đắc biệt là cậu ấy. Z nghe xong, nở một nụ cười nguy hiểm, rồi ôm lấy tôi thật chặt, số lần cậu bị tớ ôm ít lắm à?
Vào lúc đó, tôi rõ ràng cảm giác được ánh hào quang từ mắt các nhân viên… cuối cùng cũng như ý nguyện của Z, chọn nhảy đôi, nhưng mọi người đừng nghĩ ngợi nhiều, chúng tôi chỉ là nhảy cạnh nhau, chứ không ôm nhau mặt đối mặt.
***
Lý do khiến Z chia tay với bạn gái là vì sở thích của họ quá khác biệt. Z thích xem phim khoa học viễn tưởng, cô ấy chỉ muốn xem phim hài lãng mạn, cô ấy muốn được hẹn hò lãng mạn, Z lại chỉ muốn đưa cô ấy đi leo núi. Cũng bởi vì vậy họ chia tay rong hòa bình, cho nên sau này họ vẫn là bạn, tốt nghiệp xong thì dần dần mất liên lạc.
Tôi từng vì sự kiện chia tay này có nói qua với Z, nếu như thật sự thích, thì không nên chia tay dễ dàng như vậy, những thứ như thích và yêu, đừng nói đến việc bồi nhau, còn có thể vì nhau mà thích nghi.

Z trả lại hộp cơm cho dì chủ quán, và nói một câu mà tôi đến bây giờ vẫn nghĩ đó là một câu nổi tiếng, cậu ấy nói: “Đời người chẳng qua chỉ là vài thập kỷ ngắn ngủi, nếu không trân trọng thì không phải là đang sống uổng phí ư?”
Buổi tối, sau khi nói xong câu đó, thì Z đề nghị chia tay. Sau đó chúng tôi đưa cô ấy ra ngoài đi dạo, cô ấy còn cười nói, chuyện chia tay có lẽ là biện pháp tốt cho cô ấy và Z.
P/s: Lúc đó tôi hỏi Z, bài hát mà năm đó hai người cùng hát là bài gì. Kết quả cậu ấy trực tiếp hát cho tôi nghe: Tay nắm tay cùng em tạo ra một cuộc sống hạnh phúc, ngày hôm qua đã quá muộn, ngày mai thì sẽ đáng tiếc, hôm nay gả cho anh được không…


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play