1/14 - Tập 1 - Trò chơi tử thần

Chương 9 - Người chết đầu tiên


4 tháng

trướctiếp

 1 giờ 14 phút sáng ngày 25 tháng 9 năm 200x
Đối với chúng tôi lúc này mà nói, ban ngày hay ban đêm chẳng có gì khác nhau, vì dù ở bất cứ đâu trong cái không gian đóng kín này cũng là một màn đen kịt. Chúng tôi chỉ còn biết căn cứ vào chiếc kim trên chiếc đồng hồ treo tường để phán đoán xem lúc nào là giờ ăn cơm hay đi ngủ. Nói thật lòng, nếu bây giờ tôi nói tôi cảm thấy bí bức, ngột ngạt khi ở trong hoàn cảnh tối tăm này thì bản thân cũng không khỏi cảm thấy mình quá ư điệu đà. Trải qua thời gian một ngày, tôi đã có phần làm quen với cuộc sống như của loài động vật ăn đêm rồi. Bây giờ, chẳng cần dựa vào ánh sáng đèn pin thì vẫn nhìn thấy lờ mờ vẻ mặt của người khác. Suốt cả buổi chiều, tôi cứ ngồi bên cạnh tường và nghĩ xem khả năng thích nghi của tôi đã trở nên mạnh mẽ như vậy từ bao giờ, nhưng khi tôi thấy những người khác trong siêu thị cũng giống như tôi thì tôi đã hiểu ra rằng: khi con người ta ở vào trong nghịch cảnh thường sẽ lập tức phát huy một số tiềm năng trong chính bản thân họ.
Vì lúc này là giờ ngủ, nên chỉ có một chiếc đèn pin được chiếu sáng từ trên trần xuống giữa siêu thị. Ánh sáng chiếu thành một vòng nhỏ màu vàng cam, đồng thời trở thành sự khác biệt duy nhất giữa chúng tôi và lũ côn trùng dưới đất. Lúc này, tôi đang nhìn quầng ánh sáng ấy và ngây người ra, trong đầu nảy sinh rất nhiều suy nghĩ miên man có liên quan đến quầng ánh sáng ấy, tôi thực sự cảm thấy vô vị, chẳng có việc gì để mà làm. Từ 9 giờ tối đã ngồi dựa vào tường ngáp vặt, kết quả là ngủ cho đến bây giờ thì tỉnh giấc và bắt đầu mất ngủ. Có điều, lối sống đảo ngược ấy đã trở thành chuyện thường ngày rồi.
Trong lúc tôi đang tưởng tượng quầng sáng tròn màu vàng cam ấy thành một chiếc bánh trung thu thì đột nhiên nhìn thấy một cái bóng nho nhỏ xuất hiện giữa hai kệ hàng phía trước mặt. Tôi cố định thần nhìn cho rõ, thì ra đó là một cậu thanh niên 18, 19 tuổi, cậu ta chậm rãi đi qua giữa hai kệ hàng. Trong lòng tôi rất lấy làm lạ, nghĩ bụng, trong siêu thị lúc này ngoài tôi ra còn ai chưa ngủ nhỉ, càng không hiểu vì sao nửa đêm rồi mà cậu ta lại còn đi đi lại lại giữa các kệ hàng. Đúng lúc đó, cậu ta quay ngoắt lại nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi giật thót mình, không thể thế được! Tôi cách cậu ta một quãng, hơn nữa tôi không hề nhúc nhích, chỉ là nhìn mà thôi. Dưới ánh sáng cực kì mờ ảo ấy, tôi không tin là cậu ta nhìn thấy được tôi mở hay nhắm mắt. Trong lúc tôi đang nghĩ vậy thì cậu ta quay đi, bóng dáng khuất dần sau kệ hàng. Tôi thở phào một cái, nghĩ thầm, có lẽ cậu ta dậy đi vệ sinh và vô tình nhìn về phía này mà thôi.
Tất cả lại trở về với sự yên tĩnh như không có chuyện gì. Tôi nhìn mãi vào quầng sáng của chiếc đèn pin lâu rồi nên dần dần cũng thấy buồn ngủ. Thường xuyên bị những cơn mất ngủ giày vò, nên tôi cũng không chờ đợi thêm nữa, nằm xuống và một lúc sau thì ngủ thiếp đi.
Tôi vừa mới thiếp đi được một lúc thì lập tức bị đánh thức bởi một tiếng kêu chói tai. Hoảng hốt, tôi chồm dậy, không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Những người khác trong siêu thị cũng như tôi, mắt ai cũng mở tròn ngạc nhiên ngó dọc ngó ngang. Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng kêu ré lên lần thứ hai thì chúng tôi mới biết phía xảy ra sự việc, rồi tất cả chồm lên, chạy về phía kệ hàng sát ngay bên cửa.
Người chạy đến đầu tiên là người đàn ông trung niên, tay ông cầm một chiếc đèn pin khác đã bật. Khi ông chạy đến giữa kệ hàng và bức tường bên phải thì đứng khựng lại, mắt mở to, mồm cũng há ra. Theo ánh sáng của chiếc đèn pin từ tay ông, chúng tôi nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng hãi hùng: người đàn ông to lớn râu xồm nằm co quắp giữa một vũng máu, một phần lưỡi của con dao gọt hoa quả cắm vào cổ ông ta. Rõ ràng là ông ta đã bị chết ngay khi chưa kịp kêu lên. Điều đáng sợ hơn, mặc dù nhìn ông đã chết khá lâu trước đó, nhưng đôi mắt lạnh như đồng thì vẫn cứ mở trừng trừng, miệng cũng há ra, như thể trước lúc chết định kêu lên câu gì đó. Hình dạng kì lạ của ông ta khi chết khiến người ta có cảm giác là trước khi chết ông ấy đã nhìn thấy điều gì đó rất khủng khiếp, nên khi chết rồi mà vẻ mặt vẫn nhăn nhúm, méo mó đến đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp