Tống Anh còn chưa kịp đi xem thú vật trong rừng.
Giờ phút này, sau khi nghe Phạn U nói, Thương Vi nói thẳng: “Hoặc là giao Thử Viêm ra, hoặc là sau bữa tiệc, bổn quân xông vào động phủ của ngươi, tự mình đưa Thử Viêm ra. Tự ngươi chọn đi.”
“Sư huynh hà tất phải hùng hổ doạ người như thế? Ta biết năm đó ngươi và Thử Viêm cũng xem như có chút giao tình, nhưng yêu là yêu, thần là thần. Yêu nghiệt sao xứng làm bằng hữu với thần?” Phạn U nói.
“Xem ra ngươi chọn vế sau, cũng được thôi.” Thương Vi cũng không cãi cọ.
Phạn U hơi im lặng trong chốc lát, sau đó nở nụ cười âm hiểm: “Sư huynh, ngươi vẫn luôn tự cho mình là đúng nhỉ. Ngươi muốn cứu vớt Thử Viêm, có phải cũng nên xem thử Thử Viêm có bằng lòng hay không đúng không? Hắn làm vật cưỡi của ta, được ăn ngon uống tốt, địa vị cũng xem như tôn quý. Ta có bao giờ bạc đãi hắn chút nào chưa?”
Ánh mắt của Thương Vi trầm xuống.
Thử Viêm đứng đầu thập đại Yêu Vương, tính cách hơi bướng bỉnh, lòng tự trọng cực mạnh. Lúc làm Yêu Vương, ngoại trừ để Yêu Đế cưỡi mấy lần ở bên ngoài thì bất cứ thần tiên hay yêu quái nào khác đều chưa từng được đến gần hắn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT