Tống Tuân cũng không phải loại tiểu nhân không muốn gánh vác sai lầm, giờ phút này sau khi nghe Trung Quốc Công nói thì lập tức đứng dậy hành lễ: “Vãn bối không có tài sản gì nhiều, nếu Quốc Công không ghét bỏ thì vãn bối nguyện lấy tiểu thư làm thê tử, cả đời này chỉ có một mình nàng, tuyệt đối không phụ bạc!”
Trung Quốc Công nghe vậy thì hài lòng gật đầu.
Tuy rằng tiểu tử này trông giống một đại cô nương nhưng thật ra lúc nói chuyện rất dõng dạc, chắc chắn không phải là người thiếu tự tin.
“Chuyện này còn phải do phụ mẫu ngươi chuẩn bị. Ta nghe nói muội muội ngươi sắp rời kinh, hay là nán lại thêm một chút, chờ hôn sự của ngươi xong xuôi rồi cùng phụ mẫu ngươi quay về luôn? Ngươi thấy có được không?” Đối với người một nhà, Trung Quốc Công hoà nhã hơn nhiều.
Tống Tuân không có ý kiến gì về chuyện này: “Hình như rời kinh là kết quả mà muội muội bàn bạc với Hoàng thượng. Sau khi về, ta sẽ hỏi muội muội thử xem có được hay không.”
Trung Quốc Công gật đầu.
Tống Anh cũng không ngờ chuyện này lại được bàn bạc xong xuôi nhanh như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play