Cố Minh Sơ bị dăm ba câu của hai tiểu cô nương này xoay vòng vòng, cũng bắt đầu tin rằng chuyện này do Thẩm Thanh Lạc mà ra.
“Vương phi, bây giờ... E rằng suy xét kỹ càng những chuyện này cũng không có tác dụng gì. Hồ ly tinh kia nói mình bị Hoắc Triệu Uyên sai sử trước mặt mọi người, còn có cao tăng ở đây. Hoắc Vương gia vừa lên triều đã bị bắt lại, bây giờ còn đang bị nhốt trong nhà giam đấy.” Cố Minh Sơ nói tiếp.
“À, không sao.” Tống Anh gật đầu.
Nếu chết thì đúng lúc thành tiên.
Đương nhiên, chết đi một cách hèn nhát như vậy thì hơi đáng giận, tốt nhất là không cần đi đến nước này.
Nàng sẽ nghĩ cách.
Cố Minh Sơ nghe thấy Tống Anh nói vậy thì sắc mặt thay đổi, còn cho rằng Tống Anh là nữ nhân tuyệt tình, vô tâm vô phế, nhất thời, sắc mặt hắn kém đi: “Vương phi, tuy rằng Hoắc Vương gia hơi lạnh lùng nhưng một ngày phu thê, trăm ngày ân nghĩa. Vương phi nói như vậy có vẻ không hay lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play