Cách đó không xa quả thực có một gốc hoa lan, chẳng qua là vị trí hơi khuất, xung quanh có bụi gai, không dễ hái lắm.
Tống Tuân đột nhiên cảm thấy chuyện này nhất định do yêu quái kia làm.
Cố Minh Bảo quả thực rất thích gốc hoa đó, định mang về tặng cho tổ phụ đại nhân thân yêu của nàng ấy.
Quần áo trên người Tống Tuân đều bị bụi gai cứa rách, tay cũng chảy ít máu, trông vô cùng chật vật. Cố Minh Bảo hơi áy náy: “Đa tạ ngươi, Tống Đại ca.”
“Không sao, chuyện này không khó.” Tống Tuân cười cười, đơn giản hơn việc cùng ăn cùng ngủ với yêu quái nhiều.
Hai người lại cùng trở về.
Ở thôn trang không có người ngoài nên dù có người nhìn thấy thì cũng sẽ không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT