Giờ phút này, Tống Tuân chỉ có thể dùng chuyện này để an ủi bản thân mình. Bởi vì từ khi hắn đọc sách tới nay đã học thuộc làu luật pháp đương triều nên trong suy nghĩ của hắn, cách xử lý người xấu không phải là nuốt vào bụng...
Nhưng ăn thịt người xấu luôn khiến người ta cảm thấy thoải mái hơn việc ăn thịt người tốt hoặc người vô tội.
“Sao không nói nữa?” Hoắc Triệu Uyên cau mày, “Ngươi gặp yêu quái ở đâu? Là yêu quái gì?”
“Không có. Ban ngày ban mặt lấy đâu ra yêu quái.” Tống Tuân bắt đầu thề thốt phủ nhận.
Thái độ của hắn như vậy càng khiến Hoắc Triệu Uyên tin rằng yêu quái mà Tống Tuân nói tới là Tống Anh. Nếu là người khác, sao Tống Tuân lại phải che che giấu giấu như thế?
“Nàng là yêu quái tốt. Tuy rằng thích tiền nhưng mấy năm nay ta chưa từng thấy nàng làm chuyện gì xấu, thậm chí còn rất có nguyên tắc. Ngươi chớ có làm nàng tổn thương.” Hoắc Triệu Uyên bất chợt nói một câu.
“?” Tống Tuân sửng sốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT