Nam nhân kia không hề gấp gáp, giơ tay lên ra lệnh: “Nhúng roi vào nước muối, quất thật mạnh cho ta. Nếu chết thì ném vào bãi tha ma. Chỉ là một cái mạng ti tiện mà thôi, không ảnh hưởng gì đến lão tử.”
“Khoan đã! Tổ, tổ phụ của ta là Quốc Công! Các ngươi dám động vào hắn thì tổ phụ sẽ không bỏ qua cho các ngươi. Cho dù có phải đào ba thước đất cũng sẽ lôi các ngươi ra!” Cố Minh Bảo cắn răng nói.
“Quốc Công?” Người nọ sửng sốt, hiển nhiên cũng hơi kiêng kị, nhưng sau đó lại cười: “Tiểu cô nương, khinh bọn ta ngốc à? Nếu tổ phụ ngươi thật sự là Quốc Công gia thì lão tử càng phải đánh chết hắn rồi bán ngươi đi thật xa.”
“Cô nương nhà Quốc Công nhất định vô cùng quý giá. Nhìn là biết ngươi vẫn còn trinh. Ngươi ngoan ngoãn hầu hạ gia đêm nay trước, sau này cho dù ngươi là ai thì cũng không còn mặt mũi nào gặp người khác nữa!” Gã ta dừng một chút rồi ra lệnh: “Đánh!”
Gã vừa dứt lời, chiếc roi kia lập tức “vụt” một tiếng lên người Tống Tuân.
Luồng sáng Thập Doanh chạy tới, đúng lúc nhìn thấy cảnh này.
Nàng ấy lập tức không vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT