Tống Anh không hiểu biết về chuyện làm quan nên những chuyện này đều nhờ Hoắc Triệu Uyên hỗ trợ chuẩn bị.
Nhưng Tống Tuân vừa thi đậu, Tống Anh lại nhận được không ít lời mời, thậm chí còn có mấy bà mối chạy đến Tống gia.
Tống Anh chậm chạp nhớ ra rằng bây giờ Tống Tuân đã không còn nhỏ, hai mươi có lẻ, đã có thể thành gia rồi!
“Ca, huynh muốn cưới người thế nào?” Tống Anh cảm thấy bản thân thật sự mang tấm lòng lão nương.
Tống Tuân nheo mắt, vẻ mặt chột dạ: “Huynh vẫn chưa có ý định thành hôn.”
“Là vẫn chưa có ý định hay đang tìm kiếm người phù hợp?” Tống Anh cau mày, “Tuy rằng nhà chúng ta có chút quan hệ với Hoắc Triệu Uyên nhưng tài sản khá ít ỏi, hơn nữa, e rằng những nhà quyền quý kia cũng xem thường xuất thân của nhà chúng ta. Dù sao thì trong mắt người khác, ta chẳng qua chỉ dựa vào nhan sắc mà nhất thời mê hoặc được Hoắc Triệu Uyên chứ không có nền tảng vững chắc, chỉ được mấy năm, sau này già rồi, nhan sắc tàn phai thì sẽ không còn được xem trọng nữa. Nhà chúng ta với không tới bậc cửa của nhà người ta đâu.”
Tống Tuân há có thể không biết đạo lý này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT