Tống Anh cũng không còn cách nào, dệt áo lông là công việc đòi hỏi kỹ thuật, đương nhiên phải dạy cho người thành thật nên trước mắt chỉ có nô bộc trong thôn trang này biết làm.
Trong tình trạng thiếu người làm việc hiện nay, nàng phải tranh thủ thời gian bồi dưỡng tiểu yêu quái mới được.
Thật ra trong không gian có không ít sinh vật đã có linh trí, mấy ngày nay, nàng có thể bế quan “thúc giục” một đợt.
“Đây chỉ là đợt đầu tiên thôi. Kinh thành tương đối lạnh, vớ lông dê này có thể dùng đến tháng tư, hơn nữa cũng sắp đến kỳ thi rồi. Ta muốn làm ra một đợt số lượng lớn trước khi học sinh tham gia thi cử. Đến lúc đó sẽ để dành một ít cho ngươi.” Tống Anh nhéo nhéo mặt Cố Minh Bảo.
“Hứa rồi đấy nhé? Ta muốn loại màu yên chi này, có mấy đôi cũng tiện thay đổi.” Thật ra Cố Minh Bảo rất dễ dỗ dành.
Tống Anh liên tục gật đầu.
Tống Anh cũng không muốn giấu Cố Minh Bảo kỹ thuật dệt đồ lông, nhưng Cố Minh Bảo là người rất tự giác, biết Tống Anh muốn dùng thứ này để kiếm tiền thì không hề liếc mắt nhìn lấy một cái, tránh chiếm hời của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play