Nếu lời này bị đệ đệ Thẩm Sóc Dương của Thẩm Thanh Lạc nghe được thì e rắng hắn sẽ hô to “Oan quá!”.
Năm đó, khi Thẩm Thanh Lạc được đón vào cung, hắn vẫn còn nhỏ, chỉ mới hai, ba tuổi mà thôi, hoàn toàn chưa gặp đích tỷ tỷ này được mấy lần, không hề thân thiết. Nàng ta bị đưa đi, một đứa bé nhỏ xíu như hắn không thể nào ôm nàng ta không buông tay, nhất quyết không chịu rời được đúng không?!
Càng không biết đi xin các thúc bá giúp đỡ!
Giờ phút này, hai phu thê Thẩm thị cũng rất u sầu.
“Cũng không biết rốt cuộc tỷ ấy đã làm gì mà khiến Thánh Thượng tức giận nhiều như vậy... Chỉ mong không liên lụy đến người trong tộc.” Thẩm Sóc Dương hơi đau đầu, “Có điều, nàng phải vất vả rồi. Tỷ của ta làm công chúa nhiều năm như vậy, khó tránh việc hơi ngạo mạn.”
“Không sao. Chẳng qua là... ta thấy có lẽ tỷ tỷ nhất thời không chấp nhận được chuyện này. Ta nghĩ tạm thời đừng cho tỷ tỷ ra ngoài thì sẽ tốt hơn, nếu không, lỡ tỷ ấy nói gì sai với bên ngoài...” Thẩm phu nhân nói tới đây thì sợ trượng phu hiểu lầm, “Ý ta là trong nhà đương nhiên sẽ nghĩ cho tỷ tỷ trước tiên...”
Thẩm Sóc Dương cũng rất tán thành đề nghị này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT