Lời nói khôn khéo của Hoắc Triệu Uyên khiến trong lòng Tống Tuân luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ lạ.
“Đại cữu ca, người có biết phu nhân ta bây giờ đang bận rộn chuyện gì không?” Hoắc Triệu Uyên nói năng rất khách khí, nhưng hình tượng của hắn lại rất nghiêm chỉnh khiến Tống Tuân nghe xong thì nổi da gà khắp người.
“Phu nhân của ngươi mà bản thân ngươi lại không biết rõ sao?” Tống Tuân học theo hắn, đáp lại bằng giọng điệu quái gở.
Hoắc Triệu Uyên hơi mỉm cười: “Phu quân như ta đương nhiên không thân thiết với phu nhân bằng ca ca người rồi.”
Tống Tuân nghe thấy lời này thì trong lòng rất dễ chịu.
“Vậy nên còn phải nhờ Đại cữu ca giúp đỡ cho quan hệ giữa ta và phu nhân tốt lên.” Hoắc Triệu Uyên mặt dày nói, dứt lời lại tiếp tục, “Đại cữu ca chính là huynh trưởng ‘‘ruột thịt cùng một mẫu thân” của nàng, đương nhiên là người hiểu rõ về phu nhân của ta nhất. Không được Đại cữu ca cho phép, ta cũng không dám cho người điều tra hành tung của nàng để tránh làm Đại cữu ca không vui. Nhưng mà Đại cữu ca yêu thương muội muội, đương nhiên hy vọng phu thê bọn ta hòa thuận, quan hệ thân mật. Do đó, nếu ta có chuyện gì thì chỉ cần thỉnh giáo người là được.”
Hoắc Triệu Uyên rõ ràng còn lớn hơn Tống Tuân sáu, bảy tuổi, nhưng lúc này lại ngơ ngác như một tên nhóc ngốc nghếch, đã vậy còn nói đến mức Tống Tuân không còn lời nào để nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT