Cố Minh Bảo cắn môi, trông vừa bướng bỉnh vừa hơi đáng thương.
“Muội muội, nếu Cố tiểu thư đã nhiệt tình mời thì muội cứ đi đi, không cần lo lắng chuyện trong nhà.” Tống Tuân suy nghĩ một chút rồi nói.
“Không được, muội còn muốn đi đến thôn trang ở ngoại thành xem dê của muội nữa...” Tống Anh trừng mắt nhìn hắn.
“Huynh nhìn đi, quả nhiên tỷ ấy muốn chạy lung tung!” Cố Minh Bảo lập tức rống lên dọa Tống Tuân hoảng sợ, vội vàng lùi về sau một bước. Cố Minh Bảo thấy vậy thì vô cùng xấu hổ, khuôn mặt lập tức đỏ bừng, hạ thấp giọng xuống nhỏ như tiếng muỗi kêu: “Cũng, cũng không phải không thể đi xem dê... Trừ phi ta đi cùng tỷ, phải ngồi xe ngựa, chỉ có thể ngắm cảnh chứ không được làm việc... Nếu không thì không được...”
“...” Tống Anh nheo mắt.
Thẹn thùng quá rồi đấy.
Những lúc ở riêng với nàng trước đây, nàng ấy nói chuyện không hề cố kỵ nhiều như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play