Sau khi về đến nhà, thấy xung quanh không một bóng người, Tống Tâm Hoa òa khóc nức nở.
Không phải khóc vì Lục Giai không tốt mà là khi trải qua chuyện trọng đại này, trái tim nàng ấy như bị người khác bóp nghẹt trong tay, lòng dạ nàng ấy luôn thấp thỏm không yên!
Chuyện này lan truyền rất nhanh, buổi tối đã truyền tới tai Tống Hầu gia.
Hắn ta trợn tròn mắt.
Lao vào viện tử của nữ nhi, ngay lập tức tát nàng ấy một cái: “Đồ nghịch nữ không biết xấu hổ! Bây giờ bên ngoài đã đồn đãi thành thế nào rồi hả? Gần đây trong nhà xảy ra nhiều chuyện như vậy, ngươi còn ra ngoài đi dạo làm gì!?”
Tống Tâm Hoa một tay ôm mặt, một tay khác nắm chặt thành quyền, khóc lóc nói: “Cha, nữ nhi oan ức quá... Nữ nhi biết gần đây tâm trạng của cha không tốt, vốn định đích thân đi chọn mua vải để làm cho cha một bộ quần áo, không ngờ lại bất cẩn té ngã. Thấy đối diện chính là Phượng Minh Lâu, nữ nhi chỉ vào trong đó ngồi một lát để xử lý vết thương mà thôi. Thật sự không ngờ sẽ... Cha, làm sao nữ nhi còn làm người được nữa đây?!”
Lam thị nghe thấy tiếng động nên chạy đến, vừa đến cửa đã nghe thấy mấy lời này, bà ta lập tức nhào tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play